zz

br /> br /> /> br /> ----

Tuesday, 25 August 2015

Trung Cộng: “Trời làm quả báo, ăn cháo gãy răng”!..........Bắc Kinh lao vào hố thẳm: cuộc chiến tiền tệ!


On Monday, August 24, 2015 6:52 PM, "truc nguyen [BTGVQHVN-2]" <> wrote:

 

 
Trung Cộng: “Trời làm quả báo, ăn cháo gãy răng”!

Bắc Kinh lao vào hố thẳm: cuộc chiến tiền tệ!

Hà Nhân Văn

TRUNG CỘNG: HỌA VÔ ĐƠN CHÍ

Trong 2 tuần qua, tin tức nóng nhất trên toàn thế giới: Bắc Kinh phá giá đồng Nguyên tức Nhân Dân tệ lần thứ 3. Một cú “sốc lớn” làm rúng động thị trường tiền tệ và chứng khoán từ Á qua Âu. Hoa Kỳ trực tiếp lãnh hậu quả, nhất là các doanh nghiệp đang hoạt động ở Hoa Lục, các tiệm thịt gà chiên Kentucky, chứng khoán tụt xuống 8%! Hãng Apple ở Hoa Lục, chứng khoán xuống 4%. Vào đầu tháng 8 vừa qua, thị trường xuất cảng của TC xuống dốc, 8.7%. Với một phần trăm đối với thị trường xuất cảng của TC là lớn lắm! Lảo đảo! Thí dụ năm 2014, TC xuất cảng quần áo là 153.8 tỷ USD, xuất cảng đồ điện khí là 217.9 tỷ USD. Vậy mất 8.7%… Tổng cộng hàng hóa xuất cảng là 1,098,5 tỷ USD, mất đi 8.7% là bao nhiêu? 

Tập Cận Bình và Lý Khắc Cường phải liều phá giá đồng Nguyên lần thứ nhất. Vẫn còn lảo đảo! Lần thứ 2 vẫn lâm nguy, lần thứ 3, chấn động.

Báo The Washington Times đặt tựa đề lớn 4 cột: “Beijing drops currency for 3rd day” (8-3-2015), báo Times phụ chú: “Đột nhiên phá giá tiền tệ tạo viễn ảnh giúp cho TC xuất cảng nhiều hơn!” Nhưng “back fire”! Khôn quá hóa dại! Thật là “càng khôn ngoan lắm, càng oan trái nhiều!” Hậu quả, 3 lần phá giá đồng Nguyên đã và đang đẩy TC bên lề phá sản nếu không kịp thời cứu nguy. Ai cứu nguy nổi? Lại vẫn là khối tư bản Âu Mỹ mà Mỹ vẫn dẫn đầu. 

Mỹ và Liên Âu kể cả Nhật Bản không thể buông tay để cho kinh tế TC tiếp tục lảo đảo! Nhật dẫn đầu xuất cảng hàng hóa qua TC, lên đến 11.2% tổng số hàng hóa xuất cảng của Nhật. Đài Loan 7.2%, Hoa Kỳ 6.8%, thử hỏi 6.8% tổng số hàng hóa xuất cảng của Hoa Kỳ là bao nhiêu? Khủng khiếp! Cả khối Liên Âu xuất cảng qua TC là 12.1%, tổng số toàn Âu! Đó là lý do thực tế nhất dù Mỹ, Nhật và Liên Âu bị “sốc lớn” vẫn phải gồng mình giữ cho kinh tế TC đứng vững! 7.2% tổng số hàng hóa xuất cảng của Đài Loan qua Hoa Lục đâu phải là nhỏ. 

Vấn đề là Trung Cộng biết Mỹ, Liên Âu, Nhật cần thị trường của TC nên họ vẫn ngang ngược phá giá đồng Nguyên 3 lần trong một tuần lễ. Nhưng bây giờ, vào lúc này, hôm nay giới lãnh đạo TC đã thấy hậu quả sẽ khủng khiếp.

HẬU QUẢ… “TRUNG HOA VĨ ĐẠI”!
Nhật báo The Washington Post liên tiếp mấy số báo tuần qua, đưa lên tin tức và các bài bình luận hàng đầu “TC phá giá đồng Nhân dân tệ”, Báo Post đặt tựa đề: Quốc gia (TC) đang trong rối loạn kinh tế sâu thẳm. Lãnh tụ CS không nắm chắc cái gì phải làm!!! Đến nay, bộ Ngân khố Hoa Kỳ và Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế vẫn tế nhị, dè dặt, chờ xem (wait and see), mặc dầu bài bình luận của báo Post, thông lệ là dè dặt, trung dung, cũng đã lên tiếng đầy bi quan “The Nation (China) is in deep economic trouble”!

Thế giới đã và đang đổ dồn cặp mắt kinh ngạc về Bắc Kinh! “Họ làm gì mà kỳ cục thế này!” Câu hỏi ở Đài Bắc, Cao Hùng Đài Loan đến Vọng Các, Tân Đề Li… Họ toan tự tử bằng đồng Nguyên sao đây? Không! Lãnh đạo Bắc Kinh cho đến nay, qua báo The Global Times và China Daily, phát biểu quan điểm gián tiếp của lãnh tụ Đảng: Rất sáng suốt, phá giá đồng Nguyên để bảo vệ thị trường TC và để tăng trưởng kinh tế TC! Được giải thích rộng rãi như thế này: Khối lượng vĩ đại của hàng hóa TC xuất cảng ra nước ngoài là trường thành vĩ, vĩ đại bảo vệ nền kinh tế thị trường XHCN TC. Có 2 biến cố lớn là Đảng và Nhà nước TC phải kịp thời “trấn an” ngay:

1. Thị trường chứng khoán có ngày tụt dốc 38%!
2. Xuất cảng quý 2 tụt xuống 8.7%, quý 3 đã vượt lên 9.2%!
https://financialpostcom.files.wordpress.com/2015/06/china2.jpg?w=620
Thị trường chứng khoán tụt dốc
Lâm nguy! Lâm nguy! Tập đoàn lãnh đạo tối cao họ Tập, họ Lý quyết liệt chống lại áp lực của Hoa Kỳ là Bắc Kinh phải tăng giá đồng Nguyên, TC đã nhượng bộ Mỹ và hậu quả nhượng bộ ấy là hậu quả ngày nay. Do vậy TC phải hành động tức khắc, Lý Khắc Cường nói: “Bình thường và ổn định, không có gì phải ồn ào!”. Tập Cận Bình khẳng định: “TQ phải bảo vệ tính độc lập của TQ về kinh tế và tiền tệ!”. Lãnh đạo Bắc Kinh vẫn cho rằng họ đi đúng hướng và sẽ quân bình xuất nhập cảng! Lãnh đạo TC coi đây là một diệu kế. Báo The Global Times và China Daily phản bác dữ dội, tố cáo Mỹ áp đặt đồng đô la Mỹ tiếp tục bá chủ toàn cầu và thị trường TC phá giá đồng Nguyên là vì ích lợi chung của thế giới. 

Hoàn toàn ngụy biện, lừa dối chính dân Tàu. Cho đến nay, cả xã hội Hoa Lục, từ giới trung lưu đến công nhân, nông dân, vẫn giữ thói quen lấy vàng và đô la Mỹ để thủ thân. Bắc Kinh không ngừng tuyên truyền tạo niềm tin “tuyệt đối” trong xã hội đảng CSTH sẽ đưa TC lên đến đỉnh vinh quang, sẽ vượt Mỹ lên hàng đệ nhất siêu cường vào năm 2030 tới đây: đồng Nguyên của TC sẽ là tiền tệ tiêu chuẩn quốc tế, thay đồng đô la Mỹ.

Nhân dân TC sẽ chỉ tin vào giá trị hiện tại và tương lai của đồng Nguyên. Thậm chí TC khuyến cáo, kể cả làm áp lực ngân hàng TƯ VN lấy đồng Nguyên làm tiền tệ “chuẩn”, như đô la Mỹ và đồng Euro. Bộ máy tuyên truyền của TC trong nhiều năm qua tẩy não nhân dân Hoa Lục phải tin và tự hào về đồng Nguyên, nó đã và đang quốc tế hóa. Bí mật tuyệt đối, rất đột ngột, ngân hàng TƯ TC phá giá đồng nguyên. Báo chí và truyền thông nhiệt liệt ca tụng hành động này, trước hết để bảo đảm thị trường xuất cảng của hàng hóa TC, đồng thời tiếp tục nâng cao lợi nhuận, phúc lợi của mọi tầng lớp xã hội TC.

 Phá giá lần thứ 2, phá giá lần thứ 3, TT Lý Khắc Cường nín khe. Cơ quan tuyên truyền của Đảng tiếp tục lớn tiếng khoe khoang phá giá đồng Nguyên là để chặn đứng sự lan tràn của hàng hóa ngoại nhập, chủ yếu là hàng nhập cảng của Mỹ, Nhật, Âu châu, Đài Loan quá cao, hạ giá đồng Nguyên để “nhân dân ta” tiêu thụ hàng hóa của ta vừa rẻ, vừa tốt: “Ta phải bảo vệ, phát triển và hoàn toàn làm chủ thị trường nội địa của ta”!

Hậu quả ngược lại, dân Hoa Lục lại ào ạt đi mua vàng và kiếm đô la Mỹ nhét vào hầu bao cho an toàn! Lại thêm hậu quả: vàng lậu tràn ngập. Dân Hoa Lục mất niềm tin vào đồng Nguyên. Theo tin từ HồngKông (14-8) cho biết:

1. Thị trường tiền tệ ở các tỉnh và thành phố rối loạn, chính quyền địa phương không biết phải ứng phó như thế nào. Lấy Ôn Châu làm một trong hàng ngàn thí dụ. Đây là trung tâm số một của “công nghiệp tình dục”, công khai, một nàng trong giới “làng chơi” hạng sang, sau khi đồng Nguyên phá giá, nàng tự động xin du khách trả bằng đô la Mỹ hoặc tự động tăng giá theo tỷ lệ đồng Nguyên phá giá, 1000 Nguyên nay xin khách tăng cho 1300-1500 Nguyên.
2. Hệ thống an ninh, CACS toàn quốc báo động đỏ, được lệnh ngầm sẵn sàng ứng phó. Đúng như bài bình luận của báo The Washington Post, số ra ngày 14-8 vừa qua: “Communist leaders aren’t sure what to do about it”. Tin đồn tiếp tục lan rộng “đồng Nguyên in hình Mao sẽ trở thành tiền hàng mã của Mao thời Mao”.

HẬU QUẢ QUỐC TẾ
Hậu quả quốc tế rất nghiêm trọng đối với TC, tức khắc và lâu dài nếu Hoa Kỳ và IMF không kịp thời can thiệp. Thực ra thì mấy thập niên qua, TC vẫn thực hiện chủ trương “chiến lược xuất khẩu” là tự âm thầm hạ giá đồng Nguyên, có thời xuống đến 20% mệnh giá thực của nó (so với đồng đô la Mỹ, đồng Euro và đồng Yen Nhật Bản). Thí dụ, một tấn thực phẩm, theo tiêu chuẩn chung (Mỹ, Nhật, Đài Loan) là 20,000 Nguyên do lương công nhân TC quá rẻ, lại không cần bảo hiểm nên giá thành tự đặt chỉ bằng 15,000 Nguyên. 

Xuất cảng tính theo hối suất đô la Mỹ, rẻ ê hề so với hàng Mỹ cùng loại. Do vậy, hàng Mỹ xuất cảng không thể cạnh tranh được với hàng hóa “Made in China”. Chính nhờ vậy mà TC làm giàu mau chóng! Thứ nhất là do sự sai lầm rất nghiêm trọng của HP George Bush. Hoa Kỳ cần lôi kéo TC vào cuộc chiến chống khủng bố. Thậm chí nhượng cả khu vực TBD – Á Đông cho Bắc Kinh. Giang Trạch Dân rồi Hồ Cẩm Đào cam kết với Hoa Kỳ sẽ cùng diệt khủng bố, kẻ thù chung Mỹ – Hoa. Lợi dụng cơ hội, TC thẳng tay diệt Hồi giáo Tân Cương Duy Ngô Nhĩ.

 Lợi dụng cơ hội ngàn vàng, TC phát triển “Hải quân Nam tiến”, mưu đồ bá chủ Biển Đông, ĐNA và Nam Thái Bình Dương. Riêng về kinh tế, ưu tiên xuất cảng, đặt thành chiến lược cốt lõi của quốc gia. Lợi dụng Hoa Kỳ bị lôi cuốn vào 2 cuộc chiến Iraq và A Phú Hãn, TC tự tung tự tác trên thị trường tiền tệ, giữ đồng Nguyên ở vị trí khiêm tốn, tự coi TC là một nước đang mở mang nên được miễn một số đóng góp cho các cộng đồng quốc tế và tổ chức LHQ như UNESCO, FAO, WHO (Y tế thế giới). Nhờ vậy đã giàu lại giàu thêm.

HP Bush mở toang cửa cho hàng hóa của ông Ba Đỏ tràn vào thị trường Mỹ. Nhà nào dù giàu, dù nghèo cũng có dấu ấn “Made in China” từ cái ly, cái đĩa đến đồ chơi trẻ em. Phụ nữ Mỹ, trắng đen, vàng, từ gái vị thành niên đến bà già, trên thân xác đều in dấu “Made in China”, nào đôi nịt ngực đến chiếc xì líp, đến cả cái băng vệ sinh phụ nữ cho đến cái tã của con nít, đều là “Made in China”. Nhập cảng “Made in China”, TC thu hàng núi đô la, đem về nước chút chút còn để đô la ở Mỹ để bảo chứng và mua nguyên liệu, hàng nhập nội cần thiết đem về Tàu.
made-in-china
Bảy năm trước, cuối thời ông Bush trẻ, Bộ trưởng bộ Ngân khố Hoa Kỳ thời bấy giờ, Henry M. Paulson đã nhìn thấy và tiên liệu những gì mà TC đang gặp khó khăn như năm 2015 này. Cựu Bộ trưởng Paulson đã lên tiếng về mánh khóe của TC tự hạ thấp mệnh giá thực của đồng Nguyên tức Nhân Dân tệ trên thị trường hối đoái (exchange) chỉ bằng 80% thực giá cuả nó. 

Cái lối làm ăn lươn lẹo như thế không thích hợp với Mỹ và thế giới văn minh, HP Bush vẫn lao vào. Hoa Kỳ thúc giục TC cải tổ cơ cấu (structure) và hệ thống tài chính của họ. Rốt cuộc vô ích, TC vẫn đi theo đường mòn lối tắt xưa cũ mà các nhà lãnh đạo TC vẫn tưởng rằng đó là đại lộ bình minh, có biết đâu đó là đại lộ hoàng hôn. Cựu Bộ trưởng Henry M. Paulson Jr. 7 năm trước tiên liệu: “Bắc Kinh đã không cải tổ những lãnh vực chính yếu (key reforms). Và như vậy Bắc Kinh sẽ phải đương đầu với những khó khăn đáng kể dưới lộ trình. Những xáo trộn nghiêm trọng có thể sẽ đe dọa đến sự ổn định của kinh tế Mỹ và toàn cầu” (xem lại: Strengthening US – Chinese ties: Foreign Affairs, vol. 87, no 5-9&10, 2008).

Rõ rệt là Hoa Kỳ và kinh tế toàn cầu đã lãnh hậu quả trực tiếp vụ phá giá đồng Nguyên của TC. Cái hậu quả tai hại ấy, chính Hoa Kỳ, đúng hơn HP Bush trẻ phải gánh chịu trách nhiệm chính yếu. Còn trách nỗi gì? Tuần qua, ứng cử viên Tổng thống Mỹ Donald Trump la lối ầm ĩ: “TC hút máu của Hoa Kỳ”! Chớ nổi giận hoảng! 

Chính Hoa Kỳ thời HP Bush đã rước TC vào thị trường Mỹ, đã biết nhưng vì lợi trước mắt mặc nhiên để cho TC “hút máu đồng đô la của dân Mỹ”! Chỉ trong vòng 10 năm (2005-2015) tuy hạ thấp mệnh giá thực của đồng Nguyên nhưng do xuất cảng của TC tràn lan khắp nước Mỹ, khắp các gia đình Mỹ nên hậu quả đảo ngược đồng Nguyên (hàng nhập cảng của TC) lại tăng lên 25%, so với đô la Mỹ (nguyên văn: Over 10 years, China’s currency rising 25% versus US dollars”.

HỌ TẬP HỌC GORBACHEV
Tập Cận Bình, một Đại Hán bá quyền bành trướng mưu toan làm một Gorbachev, canh tân, cải tổ TC, không phải để “ngang tầm thời đại” như Đặng Tiểu Bình mơ ước mà họ Tập vượt lên xa “vượt tầm thời đại”. Họ Tập học bài học Lý Quang Diệu, Tân Gia Ba, “một nước dân chủ, tự do trong một Đảng cầm quyền”. Họ Tập quên rằng TC khác với Tân Gia Ba. Họ Tập thanh trừng nội bộ, bắt đối lập, mới đây Bắc Kinh bắt nhốt một lúc 100 luật sư bất đồng chính kiến (The Wash. Post, 8-14-2015). Họ Tập chìu Mỹ để được yên một bề, nhượng bộ áp lực Mỹ từ Bộ trưởng Ngân khố Mỹ Lew đến NT Kerry, nâng cao mệnh giá của đồng Nguyên theo trị giá thực của nó. Ai ngờ, xuất cảng của TC tụt dốc. Họ Tập và Lý Khắc Cường có lẽ do cao ngạo tự ái quên mất rằng, thực phẩm của TC bị ế ẩm do phẩm chất kém, do có độc chất, các hàng hóa khác kém phẩm chất. 

Riêng ngành thực phẩm xuất cảng tụt dốc xuống chỉ còn 27%, theo thống kê của chính TC. Dân Mỹ không còn ăn maggie made in China nữa. Thậm chí ở VN, sâm TC cũng ế ẩm! Thậm chí ở các nước Đông Âu và Nam Âu lan truyền tin đồn đại: phụ nữ mặc xì líp “made in China” sẽ bị ung thư hay loét tử cung! Ở Mã Lai và Thái Lan, tin loan truyền, phụ nữ mặc “coóc xê” made in China sẽ bị ung thư vú! Có nhiều lý do hàng hóa xấu xuất cảng của TC bị tuột dốc trầm trọng! Nhóm Lý Khắc Cường chọn giải pháp phá giá đồng Nguyên!

 Sự kiêu căng ngạo mạn coi trời bằng vung là đã ngang nhiên phá giá 3 lần trong vòng 10 ngày! Đáng lẽ, định phá giá bao nhiêu thì chỉ phá giá một lần, đây lại chia làm 3 lần! Khôn quá, hóa ngu là như vậy! Thế giới và cả Hoa Lục xôn xao: TC phá giá Nhân Dân tệ đến 3 lần! Riêng về mặt tâm lý quần chúng, TC đã lộ rõ bản chất ngoan cố, tự mãn, coi như tự có quyền làm gì thì làm! Y như NT Vương Nghị ngang ngược tuyên bố: “Biển Đông là ao nhà của TQ, TQ muốn làm gì thì làm!”

TRUNG CỘNG PHẢI TRẢ GIÁ RẤT ĐẮT!
Không phải chỉ có một TC phá giá đồng Nguyên. Hai thập niên vừa qua, Nhật Bản đã phá giá đồng Yen và Liên Âu mới đây cũng đã phá giá đồng Euro. Nhưng Nhật và Liên Âu EU với những lý do khác TC. Nói như TNS Schimer, Dân Chủ Mỹ, N.Y., nhiều năm qua, “TC chơi bạc, đánh bạc với tiền tệ” (China played game with its currency). Lần này, “chẳng những TC vẫn theo lối cũ. Thay vì nên thay đổi trò chơi cũ thì họ lại tăng lên gấp bội!” (The Wash. Times, 8-13-2015). Ta có câu “Chơi dao có ngày đứt tay”, mà đây TC lại dùng đại đao! Và lần này, ngựa quen đường cũ nhưng ngưạ TC đã quật lại ông chủ TC. Hậu quả tai hại nhất, trực tiếp nhất là Ngân hàng phát triển – đầu tư cơ sở hạ tầng Á châu, gọi tắt là AIIB tức Asian Infrastructure Investment Bank, đến hôm nay đã tăng lên 57 nước hội viên, trụ sở trung ương đặt tại Thượng Hải, do người Tàu làm Tổng giám đốc, khai trương vào tháng 11-2015 này.

Có thể nói, từ bước đầu, đây là một thành công lớn của TC thời Tập Cận Bình, qui tụ được 57 nước (đầu tháng 7 là 53 nước) không phải là thường, nếu không muốn nói là vĩ đại, gồm cả Anh, Pháp, Đức, Nga, Ấn Độ, Nam Hàn… Do quá lạc quan kiêu căng, chủ quan, giới lãnh đạo TC đặt ngân hàng AIIB ngang tầm với Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế, thay vì làm đối tác, TC tự coi AIIB đối đầu với Ngân hàng phát triển Á châu, đã có quá trình hoạt động trên 50 năm. NHPT Á châu là Nhật và Mỹ. 

Sinh sau đẻ muộn, đúng hơn là bào thai, Bắc Kinh đã coi AIIB là đối thủ của Nhật và Mỹ, tự coi đồng Nguyên là tiền tệ tiêu chuẩn quốc tế của NH AIIB. Thí dụ VN, Lào, Miên, Pakistan, Mayamar muốn vay tiền của AIIB, lãi suất nhẹ, nhưng phải nhận đồng Nguyên, ngân hàng AIIB coi đồng đô la Mỹ là song hành với đồng Nguyên. Vô hình chung, lấy VN làm thí dụ, nếu vay của AIIB phải nhận đồng Nguyên đã đành mà còn đương nhiên coi đồng Nguyên là tiền tệ tiêu chuẩn quốc tế trong giao hoán các dịch vụ và hối đoái. Đương nhiên và mặc nhiên, đồng Nguyên leo lên địa vị chót vót của tiền tệ thế giới.

Còn gì vinh quang hơn? Này nhé, số ngoại tệ dự trữ của TC đứng đầu thế giới, nay đồng Nguyên lại đứng đầu thế giới, sắp thay thế đô la Mỹ! Trong hơn 65 năm, ĐCSTH đã đưa Nhân Dân tệ Mao như một đống giấy vụn vào năm 1950 nay nghiễm nhiên như vàng luân lưu. Đột nhiên công khai phá giá nó! Trong thế giới tài chính và tiền tệ quốc tế, cụm từ “devaluation” không phải là thường! Mà đây lại là đột ngột.

Trong vòng 2 ngày, 12 thứ Tư và 13 thứ Năm, ngân hàng TƯ ở Bắc Kinh định là xuống 2% nhưng thực tế là 11%! Cuối cùng là thả nổi (floating), hối đoái rối loạn, không làm chủ nổi. Nỗ lực đẩy đồng Nguyên lên ngang tầm với đô la Mỹ, chỉ một “nháy mắt”. Mao sếnh sáng Nhân dân lại là Mao sếnh sáng. Trong khi đồng đô la Mỹ, giá vẫn cao tác động xấu đến hàng hóa xuất cảng của Mỹ, kỹ nghệ Mỹ vẫn ì ạch, mặc dầu thất nghiệp đã xuống 5.3% nhưng kinh tế Mỹ vẫn còn khó khăn. 

Nay TC phá giá đồng Nguyên, một trái “bom chùm” Bắc Kinh tung vào khu vực kỹ nghệ xuất cảng của Mỹ. TC lấy làm hỷ hả! Ta có câu “Chưa đánh được người mặt đỏ như son! Đánh được người rồi mặt vàng như nghệ”! Giới lãnh đạo TC bây giờ mới thấm đòn, mặt vàng như nghệ. Phá giá đồng Nguyên đã đập ngược lại vào tim, gan, phèo, phổi TC.

Ngân hàng AIIB chưa khai trương mà đã lãnh hậu quả! Vô phương đồng Nguyên có thể trở thành tiền tệ tiêu chuẩn chủ yếu của ngân hàng AIIB. Các nước nhỏ lân bang như Thái Lan, Mã Lai Á, ngành xuất cảng ảnh hưởng trực tiếp, sẽ lảo đảo. Nói như quan điểm của báo The Washington. Post, số ra ngày 14-8 vừa qua: vụ TC phá giá đồng Nguyên để tự cứu đồng thời đập Mỹ một cú “trời giáng”, nhưng hậu quả ngược lại, do vụ này Tả phái, Hữu phái, Cộng Hòa, Dân Chủ, tỷ phú Trump phá phách đến bà Clinton đã đoàn kết lại trong cuộc chiến tiền tệ “Currency War”. Các nước nhỏ ĐNA sẽ đoàn kết lại để đối phó với Mỹ. Và sau hết, đây là cú đòn quả báo TC! Ta có câu “Trời làm quả báo, ăn cháo gãy răng”! Phá giá đồng Nguyên, TC tưởng rằng ăn cháo bồ câu hầm với sâm nhung, ai ngờ đã gãy răng TC!

HÀ NHÂN VĂN





__._,_.___

Posted by: Khai Vo

No comments:

Post a Comment

Featured post

Bản Tin cuối ngày-19/11/2024

My Blog List