zz

br /> br /> /> br /> ----

Tuesday 26 January 2016

Đảng CSVN vẫn tiếp tục chúi đầu vào cái sọt rác để vớt lên cái chủ nghĩa Mác Lê Nin mà nhân loại đã vứt bỏ


25-1-2016
1. Theo truyền thống, hầu hết các Đại hội, Hội nghị tại Việt Nam đều đã được cài đặt để thành công rực rỡ. Diễn văn khai mạc, phát biểu bế mạc, nghị quyết, kết luận đều được viết sẵn từ trước. Mọi sửa đổi trong đại hội chỉ là ở câu chữ. Mặc dù đấu đá trong giới lãnh đạo tại đại hội 12 gay cấn nhất trong lịch sử của đảng cộng sản, nhưng rồi đại hội này cũng sẽ thành công theo đúng quy trình của nó. Những ai ao ước có một biến cố gì đó sau đại hội, đều nên xác định trước để khỏi bị thất vọng.

Ấy vậy mà, cả dân tộc này vẫn mong đợi. Nơi đây tôi đợi, bên kia anh chờ. Trong nước đang mong, bên ngoài đang ngóng. Mong như mong mẹ về chợ, càng mong càng thấy lâu, lâu đến bồn chồn. Người phân tích, kẻ dự đoán, nhưng ai ai cũng mong có một sự thay đổi.

Chúng tôi đã lường trước được rằng, dù ông Trọng, ông Dũng hay bất cứ ông nào, nắm chức TBT thì họ vẫn kiên định theo lối cũ mà thôi. Có chăng dân tình ngây thơ, lại một lần nữa hùa lên háo hức bởi những câu phát biểu mị dân, một vài tháng sau khi nhận chức, như kiểu ông Trọng đã làm vào đầu năm 2011.

Các ông kiên định được chẳng qua là vì các ông không hoặc chưa có gì mới để thế vào cái cũ, và là vì các ông còn nghĩ các ông vẫn còn cơ để kiên định. Dân tình vẫn ngoan ngoãn để các ông làm chuột bạch trong cuộc thử nghiệm điên rồ nhất trong lịch sử nhân loại, mà chính ông Trọng đã xác định, hàng trăm năm nữa cuộc thử nghiệm này vẫn chưa kết thúc.

Điều nguy hiểm nhất cho dân tộc này, chính là ở chỗ các ông đang tiếp tục kiên định. Vận động là đặc tính để thay đổi, nhưng đảng cộng sản Việt Nam vẫn tiếp tục chúi đầu vào cái sọt rác để vớt lên cái chủ nghĩa Mác Lê Nin, mà nhân loại đã vứt nó đi không thương tiếc từ những năm 1990.

Nó nguy hiểm ở chỗ, chủ thuyết cộng sản là đối lập hoàn toàn với tư tưởng dân chủ. Dân chủ là chia ra, còn cộng sản là thu (ôm) vào. Dân chủ, tự do là tiền đề của sáng tạo và phát triển. Chỉ có con đường cải cách chính trị, mở rộng dân chủ, cải thiện nhân quyền, mới đưa đất nước này ra được khỏi cuộc khủng hoảng toàn diện hiện nay.

2. Sau đại hội 12, đội ngũ thất vọng lại càng thêm đông đảo. Rất có thể lại có thêm một làn sóng bỏ đảng mới. Cũng đúng thôi, phần đông đảng viên hiện nay đều sáng láng, có học và tầm hiểu biết đã rộng mở hơn nhiều so với lớp đàn anh, đàn chú bác. Họ ít có thể bị mù quáng kiên định, mà họ chỉ là khôn ngoan (lỏi) kiên định. Số mù quáng điên rồ không nhiều lắm, hoặc giả là do công việc của họ là phải kích động điên rồ, như một số dư luận viên đang làm. Phần đông họ tạm đeo mặt nạ để giả vờ kiên định. Đảng đang là công cụ và phương tiện để thu về lợi ích cho riêng mình mà. Thắng được nó không dễ, trước tiên phải thắng được chính mình.
Có lẽ đây là lần đầu tiên trong lịch sử đảng cộng sản Việt Nam, có một đại biểu – Bộ trưởng, dám phát biểu đòi hỏi cải cách chính trị, ngay trong đại hội đảng. Như vậy, không ít đảng viên có lòng tự trọng, biết nghĩ đến cái chung, đã và đang lên tiếng mạnh mẽ. Thêm vào đó là phong trào dân chủ và dân oan ngày càng rộng rãi. Sức ép đòi đảng phải có thay đổi đang ngày càng tăng. Cách đảng ứng xử, đối phó với dân, chứng tỏ họ đã lâm vào tình thế lúng túng. Họ đã bắt đầu lúng túng, khi ta nhìn thấy họ không biết nên thít chặt lại hay nới lỏng ra.

Tháng 10/2013, tôi từ bỏ đảng cộng sản Việt Nam. Trong tuyên bố rời khỏi đảng, tôi đã nêu ba lý do:
– Đảng cộng sản Việt Nam tiếp tay và làm ngơ trước việc Trung Quốc xâm lấn và dần dần thôn tính Việt Nam.
– Đảng cộng sản Việt Nam đi theo chủ nghĩa Mác – Lênin, để xây dựng cái gọi là chủ nghĩa xã hội tại Việt Nam.
– Mọi niềm tin về đảng mất hoàn toàn, khi tôi tin rằng ông Hồ Chí Minh là một người Trung Quốc, đội lốt ông Nguyễn Ái Quốc đã mất từ năm 1932.

Sau đại hội 12 sẽ có bao nhiêu đảng viên, bao nhiêu người dân chia sẻ với tôi về những lý do mà tôi bỏ đảng nêu trên. Như bài hát của nhạc sĩ Việt Khang: Việt Nam ơi, sau một nửa đời người thì mọi thứ đã tỏ tường rồi. Không tiếp tục bưng bít được nữa đâu. Với hai lý do đầu, tôi nghĩ tất cả người dân Việt Nam và phần đông đảng viên đều có cảm nhận tương tự. 

Duy chỉ có lý do thứ ba, một lý do hoàn toàn nằm trong niềm tin cá nhân, khó có thể lay chuyển được, trừ khi được chứng minh bởi một xác minh công khai và chính thức về những bí mật về đời tư ông Hồ Chí Minh. Một con người đã làm khuấy đảo mọi giá trị của dân tộc Việt Nam.

3.   Mong muốn dân chủ hóa đời sống chính trị và xã hội tại Việt Nam là một mong muốn đa số và chính đáng. Sự áp đặt của đảng trong hơn nửa thể kỷ qua, đang như được nén trong một nồi áp suất, chờ lúc bùng ra. Không ít người theo dõi đại hội 12, để chỉ mong có một biến cố. Một số người ủng hộ ông Dũng hơn ông Trọng, chỉ vì theo họ tham còn hơn lú. Và vì họ chẳng còn sự lựa chọn nào khác.

Nếu chẳng có một biến cố nào xảy ra, trong và sau đại hội thì người dân Việt Nam lại tiếp tục chờ đợi thêm 5 năm nữa. Một sự khẳng định nghe rất chối tai và chắc sẽ bị nhiều người phản đối, không phải là vì họ không bị ám ảnh tương tự mà là vì họ trách: gở mồm.
Cuối cùng rồi lịch sử Việt Nam sẽ được diễn ra theo một trong hai cách: Nồi áp suất nổ hoặc tự tháo van để xì hơi trong êm ấm. Tháo van để xì hơi trong êm ấm là cách mà Miến Điện đã thực hiện gần đây.

Một chế độ dân chủ cần có hai yếu tố, đó là: tư tưởng dân chủ và cơ chế dân chủ. Trong đó tư tưởng dân chủ phải có trước. Có con người có tư tưởng dân chủ thì chính họ sẽ là người gây dựng nên cơ chế dân chủ phù hợp. Tư tưởng dân chủ từ Bà Aung San Suu Kyi, cộng với sự tháo van của Tổng thống Thein Sein, Miến Điện đã có cơ hội theo chân vào hàng ngũ các quốc gia dân chủ.

Tấm gương Miến Điện thật là gần và dễ học. Lúc này đây cần lắm sự xuất hiện một Aung San Suu Kyi tại Việt Nam. Nếu chưa có được thì cái cữ 5 năm đã nói ở trên, không hẳn là điều gở mồm.
Phong trào dân chủ tại Việt Nam hiện nay đã có nhiều gương mặt tín trọng : Nguyễn Văn Đài, Nguyễn Lân Thắng, Lê Công Định, Lê Thị Công Nhân, Phạm Chí Dũng, Trần Huỳnh Duy Thức v.v… 

Nhưng họ đều là người ngoài hệ thống và được đảng và nhà nước chăm sóc kỹ lưỡng hoặc bỏ tù. Họ chỉ là những nhân tố hết sức quan trọng làm sức ép trong nồi áp suất, họ đâu có cơ hội là người tháo van. Cần lắm một con người như Tổng thống Thein Sein tại Miến Điện.

Các ông Trần Xuân Bách, Trần Quang Cơ, Nguyễn Cơ Thạch là những nhân vật đáng kính, nhưng sinh ra không đúng thời, hy sinh lợi ích cá nhân để bảo vệ chân lý của mình, nhưng đều bị thất thế trong thể chế ác nghiệt này. Mọi người đang nói nhiều đến thoát Trung, thoát cộng, nhưng theo tôi, đối với những người cộng sản đương quyền hiện nay, đó là bài học thoát ra khỏi chính mình, như ông Bách, ông Cơ, ông Thạch đã làm trước đây.

Có ngọn gió lành nào nhẹ nhàng thổi đi làm thay đổi tư tưởng của các nhà lãnh đạo không? Phúc đức cho dân tộc Việt Nam lắm đó.
Đặng Xương Hùng – Genève, 24/01/2016.
__._,_.___

Posted by: truc nguyen 

VIỆT NAM SAU ĐẠI HỘI XII CỘNG ĐẢNG?


To: diendanviahe
Date: Sun, 24 Jan 2016 20:37:15 +0000
Subject: [Daploisongnui] VIỆT NAM SAU ĐẠI HỘI XII CỘNG ĐẢNG?

 

Việt Nam Sau Đại Hội XII Cộng Đảng?

Lê Thành Quang

Năm năm một lần, Cộng Đảng đều tổ chức Đại Hội, sắp xếp nhân sự cho những chức vụ tối thượng về mặt đảng và nhà nước: Tổng Bí Thư - Thủ Tướng - Chủ Tịch Nước - Chủ Tịch Quốc Hội.

Đại hội thường gây chú ý dư luận trong hy vọng một sự đổi mới phù hợp hơn với tình hình thế giới và khu vực Châu Á Thái Bình Dương để Cộng Đảng nới rộng Tự Do, Dân Chủ và Nhân Quyền cho 90 triệu đồng bào trong nước.
Người Việt tỵ nạn không quên ”biến cố 127 nhân sĩ trí thức hải ngoại” đã ngu ngốc dâng kiến nghị thỉnh cầu tại Đại Hội Khóa X năm 2006(?) để đổi lấy một sự trơ trẻn ê mặt, mang nhục suốt đời.

Đại hội Đảng lần XII khai diễn đúng vào lúc Việt Nam đã và đang bị nhiều áp lực chủ quyền Biển Đông của Trung Cộng có thể dẫn đến những tranh chấp quân sự, song hành cùng chính sách ngoại giao đu giây tạo thế cân bằng cần thiết với Hoa Kỳ và phương Tây qua sự kiện TBT Nguyễn Phú Trọng thăm Hoa Kỳ, Việt Nam gia nhập Hiệp Định Đối Tác Thái Bình Dương (TTP).
Có dư luận cho rằng, đây là màn tranh chấp giữa hai thế lực bảo thù và cải cách hoặc ít ra cũng giữ phe thân Trung Cộng và phe thân Mỹ, cầm đầu bởi 2 nhân vật, Nguyễn Phú Trọng và Nguyễn Tấn Dũng. Thực chất chỉ là sự tranh dành quyền bán nước, lấy điểm với quan thầy với những màn đấu đá khốc liệt nhất trong lịch sử 70 năm Cộng Dảng Việt Nam.
Kịch bản Trung Cộng xuất hiện, trở thành yếu tố hàng đầu khả tín cho mọi suy luận.

Theo thông lệ, những đại hội trước, vấn đề nhân sự chỉ là một sắp xếp đồng thuận sau những vận động đêm và ngày, được “nhất trí 100%” của các đại biểu. Người dân thờ ơ, không mấy quan tâm, ai “trúng cử” thì cũng vậy thôi, đều là chuyện của bọn đầy tớ, người dân không cần phải dự phần!
Giữa bối cảnh thực tế của tình hình, vấn đề cải cách nền kinh tế Việt Nam trở thành mục tiêu hàng đầu mà Nguyễn Tấn Dũng được đánh giá, phải là nhân vật tiêu biểu. 

Dư luận trong nước cũng đã công khai ủng hộ, mở đầu cho luận cứ của phe Nguyễn Phú Trọng, “… việc tập trung quyền lực vào một cá nhân sẽ dẫn đến lãnh đạo độc tài, một sai lầm mà Đảng CSVN đã mắc phải trong thời kỳ Lê Duẫn, dẫn đến, “nên để ông Nguyễn Phú Trọng tiếp tục giữ chức vụ Tổng BT thêm một thời gian.”  
Màn đấu đá bắt đầu, càng lúc càng khốc liệt, đủ để phơi bày thực chất của chiếc mặt mạ buôn dân, bán nước thê thảm rớt xuống từng mảng, từng mảng …, chưa từng thấy của tập đoàn Cộng Đảng Việt Nam.
Dựa vào Thư Giải Trình 9 trang “Kín nhưng được Mở” của Nguyễn Tấn Dũng, dư luận biết được những tội trạng “trời tru đất diệt” của đồng chí Nguyễn Tấn Dũng từ phe TBT Nguyễn Phú Trọng: “… là một Thủ tướng bất tài, kích động chống Trung Cộng, thông gia với Ngụy quân, tình báo Hoa Kỳ, nguồn gốc tài chánh của con cháu bất minh, có tham vọng trở thành Tổng Thống, thực hiện cách mạng màu nhằm phát động dân chủ, thay đổi chế độ, thay đổi đảng …”.

Nguyễn Tấn Dũng lâm vào thế “lên chẳng được, xuống cũng không xong”, chỉ còn lại chiêu cuối cùng, LÀM LIỀU ĐỂ TỰ CỨU – MỘT MẤT MỘT CÒN – TÌM ĐƯỜNG SỐNG TRONG CÁI CHẾT.

Ngoại trừ những đảng viên hiện còn trong guồng máy đảng có ý kiến thiên về Nguyễn Phú Trọng được phổ biến trên các báo lề phải, các cựu đảng viên, các bloger đều đưa ra những nhận định, những tin tức có lợi cho Nguyễn Tấn Dũng, tuyệt nhiên người dân trong nước, đặc biệt là giới trẻ vẫn thờ ơ, xem như chuyện của Đảng, không phải chuyện đất nước và nếu có ý kiến cũng chẳng tới đâu, ngoài khoảng không gian nho nhỏ đang bàn luận.

Đài BBC cho biết, Nguyễn Long Kiên, 24 tuổi nói: “Tôi quan tâm nhưng là về những hướng đi sau này, chứ tôi nghĩ ai lãnh đạo thì cũng đã có sự sắp xếp trước rồi. Thực trạng chính trị Việt Nam là sự thỏa thuận giữa những phe phái trong nội bộ nên tôi không hy vọng vào một ai có thể đột phá nền chính trị hiện tại” và thất vọng, “Tôi không thấy được trong nội bộ những người đó có ai thực sự có thể tạo nên đột phá hay không”

Trần Đăng Khoa có cái nhìn sâu sắc hơn, “Dù dân chúng có phấn đấu đến đâu, mà cái tâm của người lãnh đạo không có thì cũng như con số không.”
Chút niềm tin còn lại của người dân “cả tin” vào đảng đã không còn. Đảng hết bài bản giáo điều cơ sở lý luận để dụ khị. Đảng nói đảng nghe, giữa đảng và dân không còn khắng khít liên hệ.

Trên FaceBook, những mẫu tin nhỏ, những YouTube trần ngập những hiện tượng xấu về môi trường, Việt Nam là thùng rắc cho đủ loại rác bẩn có nhiều vi trùng truyền bệnh. Hình ảnh học sinh đánh nhau giữa một đám đông, không người can gián, nói lên thực trạng xã hội băng hoại, đạo lý suy đồi thê thảm. Cảnh người dân đấu lý với Công An, đòi hỏi lệnh bắt, lệnh lập biên bản, cho biết pháp luật đã không còn được tôn trọng, chỉ là những bản văn vô giác, không hề được thực thi, bạo quyền đang thẳng tay xài luật rừng. Những hóa chất, xuất xứ từ Trung Cộng, làm tươi tốt cho nhu yếu phẩm hàng ngày đang ở tình trạng báo động khẩn cấp về vấn đề sức khỏe cho người dân đã không được bạo quyền đủ sức ngăn chận. Xã hội đầy những vụ án hiếp dâm, ấu dâm, cưỡng hiếp trẻ vị thành niên, lừa gạt từ trên xuống dưới. Còn đâu niềm hãnh diện của một dân tộc hơn 4000 năm văn hiến.

Tin mới nhất, sáng nay, 24 tháng 1 năm 2016, từ Dân Làm Báo phổ biến: “Đại hội XII đang đứng trước nguy cơ vỡ trận khi Thủ tường Nguyễn Tấn Dũng được xác nhận có tên đứng đầu trong danh sách tái cử khóa mới” chỉ làm nổi bật thêm phần khốc liệt, tàn bạo cuộc màn tranh chấp quyền lực mà đảng vẫn ong ỏng chối bỏ, che dấu. 

Cho tới giờ phút này, người ta nhận ra được, Nguyễn Tấn Dũng không đủ đảm lược, khí phách, phương tiện để vung tay trở thành một Putin tự cứu cho mình và gia đình, nói gì đến trở thành Anh Hùng Giựt Sập cơ đồ Cộng sản Việt Nam 70 năm tôi ác.

Việt Nam đang cần gì? Đang cần một tổ chức chính trị có thực lực, có trí tuệ, có sách lược phù hợp với mọi tình hình, trở thành một lực lượng đối trọng đáng tin tưởng để dân chúng dựa vào, tranh đấu lật đổ bạo quyền, chấm dứt viễn ảnh bị nô lệ Trung Cộng trước sự nhu nhược bán nước công khai, không cần dấu diếm của Cộng dảng Việt Nam.

Hình ảnh nhà sư Viên Lý với âm điệu ê a, cùng “bình luận gia” Lý Đại Nguyên hàng tuần với đề tài muôn thuở Tôn Giáo và Nhân Quyền trên SBTN có cần phải thay đổi trước tình hình Việt Nam sau Đại hội XII sẽ từng bước vững chải, ung dung tự tại, bước vào vòng kềm tỏa của Trung Cộng?
Lời người say không biết buồn Trúc Hồ "Chúng ta phải nên nhớ Việt Nam chúng ta bây giờ là nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam", là một nước có thành viên trong Liên Hiệp Quốc, họ là một quốc gia có nhiều hợp tác với nhiều quốc gia khác, chúng ta phải tôn trọng cái sự đó "
“Chúng ta phải nên giúp những người lãnh đạo Hoa Kỳ, Tổng Thống Obama làm việc với Bộ Ngoại Giao và làm việc với chính quyền cộng sản, làm sao mà họ gần với mình, làm sao họ gần với mình cho người Việt Nam chúng ta bớt khổ.”
“Chúng ta không có đòi hỏi nhiều, chúng ta chỉ xin là quyền căn bản làm người thôi, cái quyền đó nước Việt Nam Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa đã là thành viên của Liên Hiệp Quốc thì chắc chắn là họ phải chấp nhận theo cái gọi là Bản Tuyên Ngôn, Hiến Chương Về Nhân Quyền mà đã ký năm 1948, chắc chắn họ phải bắt buộc...” có đáng bị nguyền rủa khi nối giáo cho giặc?

Chủ trương “tháo gỡ độc tài – canh tân đất nước” trước viễn ảnh này chỉ còn là một sự trân tráo, biểu lộ một trí tuệ tầm thường khi hô hào “đấu tranh nhằm giải thể chế độ Cộng sản” của một đảng chính tri chuyên nghề bịp bợm.
Mấy ông chính phủ lưu vong Đào Minh Quân, Nguyễn Ngọc Bích đang ở đâu? Đang trùm mền hô xung phong hay còn bận kinh lý các đền thờ, thăm dân cho biết sự tình hoặc đăng đàn diễn thuyết những đề tài ai cũng biết?

Chuẩn bị cho sự thành công Đại hội XII, Nguyễn Phú Trọng và Nguyễn Sinh Hùng đều phải triều kiến thiên triều Trung Cộng. Kịch bản hình thành, máy bay Trung Cộng 60 lần xuất hiện trên không phận Hà Nội, 5000 Công An bảo vệ an ninh … Tất cả để chỉ cho thấy, Việt Nam đang là chư hầu, một tỉnh lẻ của Trung Cộng.

Thành công hay thất bại, Nguyễn Phú Trọng và Nguyễn Tấn Dũng ai sẽ thắng ai sẽ không còn là vấn đề cần quan tâm. Đại hội này là dấn ấn Cộng đảng Việt Nam đã dâng Việt Nam cho Tàu khựa và sẽ để lại những trận đấu khác, thanh toán nhau giữa 2 phe dành công bán nước, vết nhơ không tẩy được của lịch sử Cộng đảng Việt Nam.

Chúng ta phải làm gì? là câu hỏi thảng thốt, kinh hoàng khi giặc đã vào nhà.

Liệu còn kịp hay không là câu trả lời của các nhà tranh đấu, của các tổ chức chính trị đứng đắn với những chiến thuật, chiến lược phù hợp.

Chưa bao giờ ý nghĩa, tinh thần của bản nhạc phẩm “Việt Nam Tôi Đâu?” của Việt Khang vang vọng thấm thía như bây giờ. Người dân Việt đã chấm dứt thái độ tức tưởi nghẹn ngào, phân vân “Việt Nam Còn Hay Đã Mất?” để tuyên án: Cộng Đảng Việt Nam đã bán nước Việt Nam cho bọn bành trướng Trung Cộng tại Đại Hội XII lần này.

Lê Thành Quang
Philadelphia, 24 tháng 1 năm 2016


__._,_.___

Posted by: Gia Cao 

Friday 22 January 2016

THĂNG LONG MẠC VẬN,KIM QUI TỬ (?)

 


Đại hội XII đảng csvn khai mạc tại Hà nội thứ năm 21.1.2016 sang BínhThân: hai xu hướng đã rõ ràng thêm: 
Một bên kiên định chủ nghĩa Mác Lê Mao Hổ và đại cục với đảng đàn anh chủ chốt TQ và Phe Canh tân tiền dân chủ kinh tế thị trường đang phát triển;mở rộng về các nền dân chủ tiền tiến để bảo vệ độc lập chủ quyên,Ai thắng ai thua ? 

Sẽ có tranh hùng tại Đại hội /UBTW12 và sau đó nhân dịp bầu cử quốc hội tháng 5/2016...Quyền lợi của dân tộc và tổ quốc nằm ở Dân quyền,pháp trị,báo chí tự do,pháp lý độc lập và Độc lập Tụ chủ tự cường (Trung lập khế cơ) tiến mau tiến mạnh lên Dân chủ,Phát triển và Thái Hòa. 

Lòng dân đã rõ,bất chấp phe nào thắng,dân gian đã bắt đầu truyền Sấm Trạng (?) : THĂNG LONG MẠC VẬN,KIM QUI TỬ (?),không biêt xu

...  Lòng dân đã rõ,bất chấp phe nào thắng thua,dân gian đã bắt đầu truyền Sấm Trạng (?) : THĂNG LONG MẠC VẬN,KIM QUI TỬ (?),không biêt xuất 
xứ từ đâu ? xin quí vị lịch lãm cho hay nếu được để chỉnh sửa thông tin cho khế lý khế cơ ( chính nghĩ,hợp thời ) 

Đa tạ
GS NGUYỄN Thái Sơn.
Nhật Thiện/Thiên ý/Thiện chí.
st
--

To post to this group, send email to tudohocthuat@googlegroups.com.
For more options, visit https://groups.google.com/d/optout.



Thái-Dương Thành, JAN-21-16

Cháu J.P.TRAN/TX mến,

- Lâu quá lại nghe tin cháu. Rất cảm ơn cháu thăm hỏi và cầu chúc.
- Việc cháu nghe đề-cập về TRẦN-ÍCH-TẮC thì chú biết tới đâu, chú nói cho cháu biết đến đó vậy.
- Hy-vong, cháu đọc xong thi-phẩm “TRẦN-ÍCH-TẮC” là coi như cháu được thỏa-mãn.

TRÍCH :
B)- PHẦN II : HOẠI-TỬ

04)- TRẦN-ÍCH-TẮC

Cùng theo Hoàng-thượng với Hoàng huynh (1)
Lánh nạn quân Nguyên chiếm Đế-kinh.
Chữ hiếu chôn vùi vì úy-tử,
Lòng trung bán rẻ bởi tham sinh.
Sa cơ đầu giặc xin toàn mạng,
Mượn tiếng tranh ngôi ước thỏa tình.
Lừng tiếng một thời văn chữ giỏi (2)
Ả TRẦN-ÍCH-TẮC đáng đời khinh (3)

TDT, MAR-11-03
Ngô-Phủ

(1) Trần-Ích-Tắc là con vua Thái-Tông, em vua Thánh-Tông của nhà Trần. Y đầu hàng Thoát-Hoan lúc chạy vào Nghệ-An. Sau được vua Nguyên (Mông Cổ) cho làm con cờ An-Nam Quốc-Vương rồi đưa về tranh ngôi với Thánh-Tông.
(2) Trần-Ích-Tắc cũng từng mở trường dạy học, môn-sinh trong đó có cả danh nho Mạc-Đỉnh-Chi v.v...
(3) Mộng làm An-Nam Quốc-Vương không xong, bị vua Thánh-Tông bắt. Nghĩ tình anh em không nỡ giết, nhưng thường gọi Trần-Ích-Tắc là “Ả” để chế-nhạo là kẻ yếu như đàn-bà.

Sẵn dịp, tặng luôn cho cháu biết thêm về một tên bán nước khác cũng dòng họ của nhà Trần.

TRÍCH :
B)- PHẦN II : HOẠI-TỬ

03)- TRẦN-DI-ÁI

Địa-vị cao sang Hoàng-thúc vua,
Tên TRẦN-DI-ÁI thấy chưa vừa.
Nhân cơ đi sứ quỳ cầu-cạnh.
Hứa dịp dâng thành lạy đón-đưa.
Nguyên-Chủ bôn-ba mưu hoạch-định.
Sài-Thung hớn-hở kế tranh-đua.
Ý-đồ đổ vỡ bị “xung lính”,
Dẫu chết đời đời nhục sẵn mua.

TDT, MAR-11-03
Ngô-Phủ

Ước chi :
Nhất trí toàn dân trừ Việt-cộng,
Đồng tâm cả nước đập Tàu-phù.
Ngô-Phủ

__._,_.___
__._,_.___


Posted by: Thaison Nguyen 

Tuesday 19 January 2016

Yêu nước

 

Yêu nước

  • 6 phút trước
GS Ngô Bảo Châu là người Việt Nam duy nhất cho tới nay được giải thưởng Fields năm 2010
K. là giáo sư toán ở đại học Yale, có quốc tich Mỹ nhưng gốc là người Nga, nói tiếng Mỹ vẫn đặc sệt giọng Nga. Có lần tôi hỏi anh ấy lần cuối anh về Nga là khi nào.
Anh ấy nói từ khi tôi đi Mỹ tôi chưa quay lại Nga bao giờ. Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của tôi, K. nói rằng đối với anh ấy nước Nga cũng giống như bất kỳ một nước nào khác trên thế giới, anh không cảm thấy liên quan đến những gì hiện giờ đang xảy ra ở Nga.
Trường hợp của K. không phải là một trường hợp phổ biến, nhưng cũng không phải là một trường hợp cá biệt.
Tuy hơi bị bất ngờ nhưng tôi cảm thấy cái lý trong những chia sẻ rất thẳng thắn của K. Nói cho cùng thì tại sao mỗi người phải gắn bó với mảnh đất nơi mình sinh ra.
Một vài lần quá cảnh ở sân bay Hàn Quốc hoặc Nhật Bản, tôi bắt gặp vài tốp thanh niên Việt Nam, có vẻ như đến từ nông thôn, có vẻ như nói giọng Nghệ An, họ túm năm tụm ba, ngồi bệt uống bia, đánh bài, có vẻ như không quan tâm đến xung quanh, nhưng kỳ thực mắt vẫn nhìn quanh với một vẻ nửa hoang mang, nửa thách thức. Những lúc đó bỗng dưng tôi thấy quặn lòng thương đồng bào của mình.
Ai trong số họ đã nợ ngập cổ để mua cho bằng được một suất đi xuất khẩu lao động, ai trong số họ sẽ phải làm lụng vất vả mấy năm trời để trả hết số tiền đã vay, ai trong lúc bần cùng, nghe bạn bè rủ rê, sẽ đi ăn trộm ăn cắp?
Tại sao lại đồng cảm với họ?
Ngoài tiếng Việt là ngôn ngữ có thể dùng để hiểu nhau, ngoài nơi sinh Hà Nội và Nghệ An cách nhau vài trăm cây số, tôi có gì chung với họ? Tại sao tôi vẫn cảm thấy “liên quan” đến số phận của họ? Tôi thấy chỉ có một câu trả lời hợp lý duy nhất: sự “liên quan” đó chính là lòng yêu nước. Nếu đó là tình yêu thì có lẽ không cần tìm cách lý giải nữa.
Chắc chắn mỗi người yêu nước, hoặc không, theo một cách khác nhau. Nhưng tôi cho rằng, yêu nước, về cơ bản, là cảm thấy “liên quan” đến số phận của đồng bào mình.
*****
GS Ngô Bảo Châu và nhóm Đối thoại Giáo dục trong một cuộc tiếp xúc với Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tháng 7/2014
Tôi rất thích xem bản đồ. Nhìn cái quả cầu xanh xanh nhớ lại chỗ này chỗ kia mình đã đi qua. Nhớ cánh đồng lúa xanh mướt, nhớ con đường nho nhỏ chạy thẳng ra biển mà ở ven ven thấp thoáng những tháp chuông nhà thờ. Nhớ những đỉnh núi hùng vĩ quanh năm tuyết trắng, nhớ những cánh rừng thông xào xạc chạy dọc bờ biển Đại tây dương. Chỗ nào cũng cảm thấy như nhà mình, trái đất là nhà mình, dù rằng có một vài điểm hình như thân thương hơn các điểm khác.
Nếu hay xem bản đồ thế giới, đến một lúc nào đó, bạn sẽ có một phát hiện rất lạ lùng. Hoá ra cái điểm Việt Nam thân thương không hề là trái tim của nhân loại. Nó nằm ở nơi cùng trời cuối đất. Đi tiếp sang phía đông, hay xuống phía nam là biển rộng, là đại dương.
Văn minh nhân loại được mở rộng và phát triển nhờ vào những cuộc viễn chinh, những làn sóng di dân. Chiến tranh và những cuộc di dân, vừa là tai hoạ cho cuộc sống con người, lại vừa là phương tiện chuyên chở tôn giáo, những tư tưởng nhân văn, những kiến thức về tổ chức xã hội, những phát kiến khoa học và kỹ thuật. Những cuộc chiến tranh, những cuộc di dân, những thảm hoạ đã từng cầy xới châu Âu cũng đã là một nguyên nhân làm cho nó trở nên phồn thịnh, văn minh.
Có lẽ vì đất nước của chúng ta nằm ở nơi cùng trời cuối đất mà trong gần hai ngàn năm, nó hầu như nằm bên rìa sự phát triển của văn minh của nhân loại. Chiến tranh, thực ra không nhiều, hầu như đều đến từ phương Bắc, người di dân hầu hết cũng đến từ Trung hoa. Trước khi người Pháp xâm chiếm Việt Nam, văn minh Trung Hoa là hệ quy chiếu duy nhất của người dân đồng bằng Bắc Bộ.
Cuộc sống bây giờ đã khác nhiều. Ngay cả những thanh niên nông thôn mà tôi gặp ở sân bay Narita, dù có lẽ họ không có một hệ quy chiếu nào khác ngoài một bộ ứng xử của người nhà quê, mà nền tảng lý luận dường như là một dạng tối giản của văn minh Trung Hoa, họ cũng hiểu rõ họ cần thoát ra ngoài cái khung đó để mưu cầu hạnh phúc, và họ muốn thoát ra bằng mọi giá.
*****
Mấy tuần gần đây, dù muốn hay không, mà thực ra là không muốn, tôi cảm thấy rất quan tâm đến diễn biến chính trị ở Việt nam.
Tôi nhận thấy rất nhiều người cũng quan tâm như tôi, có lẽ quan tâm đến Đại hôi lần này hơn hẳn so với những Đại hội lần trước, dù rằng về cơ bản, chúng ta không “liên quan” gì đến Đại hội của “họ”.
Cảm giác quan tâm đó đến từ đâu, nếu không phải là khát vọng có ở trong mỗi chúng ta, khát vọng thoát ra khỏi thân phận của một nơi cùng trời cuối đất, gắn vào thế giới bằng một sợi dây lơ lửng buộc vào Trung hoa, thoát ra khỏi cái khung chật chội của Khổng giáo.
Tôi không định nói chúng ta phải quay lưng lại với cốt cách của con người Việt Nam truyền thống. Đối với tôi, cậu thanh niên Nghệ An quần áo xộc xệch dáng vẻ lấm lét ở sân bay Narita, dường như thân thương hơn nhiều so với các nam thanh nữ tú Hong Kong dán mắt vào cửa kính các quầy hàng duty free.
Nhưng tôi mong muốn một khế ước xã hội như những khế ước xã hội đã là nền tảng cho những nước phát triển. Tôi muốn một xã hội công bằng được đảm bảo bởi một nhà nước pháp quyền. Tôi muốn một nền kinh tế lành mạnh, phồn thịnh hoạt động trên nguyên tắc thị trường. Tôi muốn một xã hội mà ở đó người dân có thể tự tổ chức cuộc sống cộng đồng của mình mà không bị cản trở, đó là xã hội dân sự.
Vì cái chúng ta cần là một xã hội công bằng, phồn thịnh và một cuộc sống cộng đồng gắn bó, nên người lãnh đạo mà chúng ta muốn là một người cổ suý cho nhà nước pháp quyền, kinh tế thị trường và xã hội dân sự.
Ngay cả khi không có lá phiếu, người dân cũng cần nói rõ về xã hội mà mình muốn. Nói được cái mình muốn không hề dễ, nó khó hơn nhiều so với nói cái mình không muốn. Nếu không nói được cái mình muốn, nó sẽ không bao giờ xảy ra.
Bài phản ánh văn phong và quan điểm của người viết, giáo sư hiện giảng dạy tại Hoa Kỳ.



__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh 

Wednesday 13 January 2016

3 Dũng Phục Hồi Vai Trò Nhà Nước ?


Dũng Phục Hồi Vai Trò Nhà Nước ?

Vi Anh
https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjcrbprpUeT2lLNseNsZ7yqVy-FfqKqUs8iDJtO2Gt4Cw9qf8QFqzwoRA4UVzFzfKWYS7hE2NX9KkxkZEzJSF_n0j3N0gz60KnfIz3yuCYm_TXnDkepBFtWf2DO4F43-x-88VzGgvvyJY4/s1600/nguyentandung-3938-Danlambao.jpg

Từ khi CS Bắc Việt cướp được chánh quyền ở Miền Bắc rồi sau đó cưỡng chiếm được Miền Nam Việt Nam, CS cai trị theo công thức CS: độc tài đảng trị toàn diện. CS đưa ra khẩu hiệu tuyên truyền mị dân Đảng lãnh đạo, Nhà Nước quản lý, Nhân dân làm chủ. Nhưng trên phương diện thực tế thi hành, Đảng CS dời cái phết qua hai chữ, biến vai trò của Đảng trong guồng máy công quyền cai trị thành vai trò độc quyền thống trị tối cao, trên Nhà Nước và Nhân dân, với công thức cai trị thực chất như sau đây: “Đảng lãnh đạo Nhà Nước, quản lý Nhân dân, làm chủ Đất Nước. 

Nhưng nhờ mở cửa ngoại giao và cho đầu tư ngoại quốc vào, nhờ thế nước lòng dân VN tiến bộ theo thời đại tin học, do TC xâm lấn giang sơn gấm vóc VN, có thế nói suốt gần 70 năm Đảng CSVN độc quyền đảng trị toàn diện trên xã hội VN, mới có một thủ tướng âm thầm phục hồi vai trò chính thống của Nhà Nước. Và trong khi làm việc đó vị thủ tướng này làm tê liệt đảng quyền của Đảng CSVN. Người Thủ Tướng đó là Nguyễn tấn Dũng.

Thực vậy, trước thềm đại hội Đảng CSVN thứ 12 vào tháng 1/2016, tin VOA tiếng nói chánh thức của chánh quyền Mỹ ngày 01.01.2016 cho biết “Trang về Thủ tướng Dũng làm mưa làm gió trên mạng”. Trang nguyentandung.org ủng hộ TT Dũng làm tổng bí Thư Đảng CS hồi tháng 9 lọt vào top 10, hiện đứng thứ 21, đã có tới hơn 2 tỷ lượt người xem. Trước đây hồi thượng tuần tháng 1, năm 2015, trang web Chân dung Quyền lực ủng hộ Nguyễn tấn Dũng, đánh phá phe bảo thủ, Thủ Tướng Dũng được Hội nghị BCH/TU bỏ phiếu tín nhiệm cao nhứt. Hai kỳ hai trang web tuyên truyền đen và xám vận động cho TT Dũng là một người duy nhứt của tứ trụ triều đình CS, nắm Nhà Nước chủ trương đi với Mỹ để ngăn chận TC xâm lấn biển đảo của VN.

 TT Dũng cũng là người duy nhứt trong tứ trụ triều đình đỏ công khai chống lại quân Tàu xâm lấn biển đảo VN, được dân chúng mến mộ. Tiêu biểu như năm 2014, khi TC đưa giàn khoan Hải Dương 981 vào vùng đặc quyền kinh tế của VN, TT Dũng là người lãnh đạo đầu tiên lên tiếng phản đối. Ông bay sang Miến điện họp ASEAN, sang Phi gặp TT Aquino vận động liên minh chống TC. Ông tuyên bố không đánh đổi chủ quyền lấy hữu nghị viễn vông đối vơi TC, “không có chuyện nhà anh cũng là nhà tôi.”

Như đã biết trong lịch sử cận đại nhiều quốc gia, dân tộc chịu cảnh dân nghèo, nước mạt vì CS áp đặt thể chế chánh trị phản tiến hoá lên quốc gia dân tộc, áp đặt đảng CS trên đất nước nhân dân, đảng quyền CS trên và cao hơn quyền hành nhà nước. Trong bối cảnh đầy mâu thuẫn nhơn sinh quan và thế giới quan đó trong thời CSVN, ở ngoài Bắc gần 70 năm, ở trong Nam gần 40 năm, mới thấy một thủ tướng như Nguyễn tấn Dũng âm thầm làm liệt đảng quyền của Đảng CSVN và đưa Nhà Nước VNCS đúng chỗ theo truyền thông trong guồng máy công quyền. Tức nhà nước là đại diện cho nhà cầm quyền trên phương diện nội trị hay ngoại giao.

Nguyễn tấn Dũng là thủ tướng đầu tiên trong lịch sử Đảng Nhà Nước VNCS đã phát huy quyền của Nhà Nước mạnh hơn quyền của Đảng CSVN. TT Dũng đã dùng gậy ông Đảng CSVN, đập lưng ông Đảng CSVN, làm suy yếu quyền tuyệt đối truyền thống của Bộ Chánh Trị mà Tổng Bí Thư là người nắm đảng quyền thống trị toàn diện trên đất nước và nhân dân VN. Chánh phủ hay Nhà Nước, Quốc Hội hay Lập pháp, Toà án Tối cao hay tư pháp chỉ là tay chân bộ hạ làm theo lãnh đạo chỉ huy của Đảng CS, mà Bộ Chánh Trị là bộ óc, là bàn tay, là hiện thân.

TT Dũng lợi dụng cơ cấu của Đảng CSVN bố trí các uỷ viên trung ương, đô tỉnh thị kiêm nhiệm các chức vụ trong chánh phủ, quân uỷ, nhà cầm quyền địa phương, chủ tịch uỷ ban, bí thư đô tỉnh thị, mà mục tiêu là để Đảng kiểm soát nhà nước, quân đội từ trung ương đến địa phương. Thời chiến tranh, thời bao cấp đâu có bao nhiêu quyền lợi vật chất, Đảng có thể dùng kiểu bắt cá hai tay này để đặt đất nước và nhân dân vào hoàn cảnh một cổ hai tròng của Đảng.

Nhưng qua thời chuyển sang kinh tế thị trường, cho đầu tư ngoại quốc vào, tình hình lại khác. Đảng chỉ lãnh đạo, Nhà Nước mới là cơ quan thi hành, mà nguyên tắc kinh tế chánh trị là “có làm mới có ăn.”

Thủ Tướng Dũng là một người gốc gác Miền Nam, tánh hay ăn xài rộng rãi, ăn đồng chia đủ, bánh ích đi thì bánh qui lại. Ngoài ra trong thời Chiến Tranh VN, Ông sống và chiến đấu trong nền kinh tế VNCH, Ông là một người biết làm tiền, biết chia chác, biết thoả hiệp trong nền kinh tế thị trường.

Nên hầu hết trung ương uỷ viên đảng đã ơn đền nghĩa trả, cứu bồ, cứu “Đông chí X” khi Tổng bí Thư Nguyễn phú Trọng dùng đại hội Đảng định “thịt” Ba Dũng. Chẳng những thế những đại biểu từng “cùng ăn, cùng ở” trong hệ thống Nhà Nước còn ủng hộ việc tăng phe ta, dồn phiếu cho người của phe ta do Ba Dũng giới thiệu vào Bộ Chánh trị và loại một cách phủ phàng hai ứng viên của Tổng bí Thư Trọng, trong Hội nghị BCH – TU 7 hồi tháng Năm năm 2013. Tổng Bí thư Trọng đích thân đứng ra giới thiệu Nguyễn Bá Thanh và Vương Đình Huệ vào Bộ Chính trị; cả hai rớt một cách thê thảm. Còn hai ứng cử viên do TT Dũng giới thiệu Nguyễn Thiện Nhân và Nguyễn Kim Ngân đắc cử vẻ vang.

Và sau đó hồi thượng tuần tháng 1 năm 2015, Thủ Tưởng Dũng được Hội nghị BCH/TU bỏ phiếu tín nhiệm cao nhứt. Trong khi đó Tổng Trọng chỉ đứng hạng 8 và con gà Tổng Trọng dự trù đưa ra tranh chức Tổng Bí Thư năm 2016, là Bí Thư Thành Uỷ Hà nội Phạm quang Nghị, hạng 19, áp chót trên 20.

Kỳ bỏ phiếu tín nhiệm này cho thấy thế của Nhà Nước tăng một cách đáng ngạc nhiên, một tiến trình khó đảo ngược lại. Nó mở đường cho Thủ Tướng Dũng dù không muốn ra làm Tổng bí Thư thì phe ủng hộ Ông trong Đảng vì quyền lợi chung phe cánh cũng thuyết phục, cũng kéo Ông lên làm Tổng bí Thứ trước đã. Rồi… chấm chấm, cờ vào tay sao không phất, sao không thừa thắng xông lên.

Ba Dũng không là tiến sĩ, thạc sĩ, cử nhân của các đại học thiệt hay đại học giả, nhưng cách ăn nói, hành động của Ông là do cuộc đời từ dứơi đi lên, từ cái dày dặn bình dân, nguyện vọng của nhân dân mà ra. Nên nó không có vẻ “trịch thượng, “giáo điều, giáo dục quần chúng, bá cáo chánh trị” nói dai, nói dài, vừa nói vừa vỗ tay của các lãnh tụ CS.

Nhờ nắm Nhà Nước, nên TT Dũng làm việc trực tiếp với các nước. Tập tục ngoại giao quốc tế, các nước tương quan với nhau qua chánh phủ, chớ không phải đảng cầm quyền. Chủ Tịch Nước VN nghe danh xưng tưởng lớn, nhưng thực chất chỉ là đại diện nghi thức, trị vì thôi. Thủ Tướng mới là người thực hiện, người cai trị.

Nhờ vậy Chánh phủ do TT Dũng cầm đầu có nhiều cơ hội làm việc thẳng với Mỹ, Pháp, Nhựt, Ấn, Úc, v.v... hơn. Còn Tổng Bí Thư VNCS, Nguyễn phú Trọng thì làm việc với lãnh đạo Đảng của TC nhiều hơn vì đó là qui luật ngoại giao của CS.

Làm việc cùng nhau, công tác với nhau, đối thoại, đối tác trực tiếp với nhau là phương cách hiểu biết, thông cảm, đồng cảm với nhau, trong sinh hoạt ở đời cũng như bang giao.

Cái ghế tổng bí thư đại hội Đảng sẽ bầu vào hạ tuần tháng 1 năm 2016, chưa thấy một người nào có triển vọng hơn Ô Nguyễn tấn Dũng. Nếu phe CSVN bảo thủ, thân TC có đòn độc gì “đảo chánh” chánh phủ, lật đổ Nhà Nước do Ông Dũng đứng đầu, coi chừng với thế lực Đảng bên Nhà Nước, với những dây mơ rễ má, ăn chia của thủ tướng với quân đội, công an cảnh sát cả gần 6 năm rồi, Ba Dũng có thể làm một cuộc phản đảo chánh, được ăn cả ngã về không. Ba Dũng sẽ triệt phe cánh đối thủ, và tóm thâu tam đầu chế vào tay mình, trở thành Chủ Tịch Đảng, Chủ Tịch Nước, Chủ Tịch Quân Uỷ Trung Ương theo mô thức đang thịnh hành của 4 nước CS còn sót lại trên thế giới bây giờ./.(VA)


__._,_.___

Posted by: truc nguyen 

Monday 11 January 2016

Từ 2015 nhìn về 2016: Nga rớt đài! Mỹ êm êm... sôi nổi!




Từ 2015 nhìn về 2016: Nga rớt đài! Mỹ êm êm... sôi nổi!

HÀ NHÂN VĂN

Nhân Năm Mới 2016, bản báo và Mục bình luận này, quí chúc Quí Đồng hương độc giả một năm thịnh vượng, hanh thông. Bắc Mỹ này, kinh tế tiếp tục phồn vinh và vững nhất trên toàn cầu.
Hễ kinh tế Mỹ mạnh thì Canada khỏe, bao lâu nay vẫn thế. Ngày huyền ngọc Barack Obama vào Bạch ốc, thất nghiệp toàn quốc lên đến 10.5%, Cali lên đến 10.7%. Nay tụt xuống 5%. Ngân hàng trung ương Hoa Kỳ, gọi tắt là FED tăng lãi suất, dù chỉ là một chút đỉnh, nhưng là một dấu hiệu lạc quan, đủ tin tưởng kinh tế Mỹ đang lên một cách vững mạnh.
Kể từ năm Hoa Kỳ và Anh quốc khám phá ra dầu hỏa ở Iran và Iraq, đã hơn một thế kỷ, đây là lần đầu tiên, Hoa Kỳ không bị lệ thuộc vào dầu hỏa Trung Đông. Hoa Kỳ và Canada trở thành một "Trung Đông dầu lửa" của thế giới.
HAI NĂM TỚI PHẤN PHÁT
Theo báo The Economist Luân Đôn, số mới nhất đến tay HNV, kinh tế Bắc Mỹ tiếp tục phấn phát, phồn vinh trong năm 2016 và 2017, kinh tế Liên Âu không mấy khả quan, nếu Anh quốc rút khỏi Liên Âu, kinh tế Âu châu vô cùng khó khăn. Năm 2015, do giá xăng tụt xuống mạnh, dân Mỹ nhét vào túi riêng được 17.5 tỷ $US. Già trẻ ào ào cho xe lăn bánh trên xa lộ! Năm 2016, giá xăng còn tiếp tục xuống. Dân Canada vẫn bình thường như thường. Thủ tướng Trudeau trẻ sẽ vung tay thực thi xã hội chủ nghĩa kiểu Canada. Có thể nói, người già và dân nghèo Canada sướng nhất thế giới. Di dân Á châu trong đó có di dân Việt Canada thật là "chuột sa chĩnh gạo".
Chưa một nước nào trên thế giới giá điện và xăng rẻ "ê hề" như ở Mỹ và Canada. Và cũng chưa có một nước nào dân thất nghiệp vẫn cứ thoải mái dài dài như dân thất nghiệp Canada. Hai năm 2016 và 2017, viễn tượng Mỹ và Canada sẽ tiếp tục thoải mái dài dài. Tại sao thiên hạ lại lo ngại cho năm 2018-2019? Lo là lo vậy thôi! Theo giới kinh tế Luân Đôn, cứ diễn tiến như hiện nay, 2 năm nữa, kinh tế Trung Cộng sẽ suy thoái hẳn, hệ thống "kinh tế quốc doanh" nhà nước TC sẽ sụp đổ từng mảng. TC vẫn là thị trường béo bở nhất của Hoa Kỳ và Liên Âu. Sự lên xuống của kinh tế TC sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến kinh tế toàn cầu. Tôi lấy 2 nước làm thí dụ cụ thể nhất, đó là Nhật Bản và Đài Loan. Kinh tế TC sụp đổ, tất yếu, tôi nói tất yếu, kinh tế Nhật Bản và Đài Loan sẽ lảo đảo ngay. Lấy năm 2015 làm thí dụ: xuất cảng sản phẩm đồ điện qua Hoa Lục lên tới 85.4% (tính theo tỷ $ bn). Hàng hóa Đài Loan xuất cảng qua Hoa Lục dẫn đầu: 28.8%, Hoa Kỳ 12.5%, Nhật Bản 62%. Trong khi TC chỉ nhập cảng hàng hóa của Đài Loan là 15.5%. Nhật Bản xuất cảng qua TC dẫn đầu 19.7% tổng số hàng hóa xuất cảng qua Nhật. Hoa Kỳ đứng thứ 2 là 15.5%. Nếu kinh tế TC suy thoái trong 2 năm nữa như dự đoán, Nhật và Đài Loan sẽ chịu hậu quả trực tiếp. Do vậy, ngay ở Mỹ này, nếu kinh tế TC sa sút, thị trường tài chính Mỹ sẽ bị ảnh hưởng trực tiếp.
Canada không khác hơn. Dù vậy, theo nhận xét chung, 2 năm 2016 và 2017, dân Mỹ và Canada tiếp tục thoải mái. Mỹ và Canada như chim liền cánh, như cây liền cành.
Vào tam cá nguyệt cuối 2015, số hàng hóa Canada xuất cảng qua Mỹ lên đến 75%. Toàn năm 2015, Canada xuất cảng qua Mỹ là 73.7%, trong khi xuất cảng qua Anh, nước thứ 2 là 4.2%, xuất cảng qua TC là 3.7%. Dù thế nào, Mỹ và Canada rất vững về cơ sở hạ tầng, nhất là hệ thống ngân hàng Canada hiện vượt cả Anh và Đức, vững nhất toàn cầu. Sau cuộc khủng hoảng tài chính ngân hàng năm 2008, Hoa Kỳ đã cải tổ luật lệ và hệ thống ngân hàng theo mẫu mực lý tưởng của Canada. Đồng đô la Mỹ vẫn cao giá, vào cuối năm 2015, xuất cảng của Mỹ đã cải thiện, đơn đặt hàng công nghiệp nặng tăng mạnh. Tóm lại, kinh tế Mỹ vẫn trên đà phục hồi mạnh. Một thời dĩ vãng 2008 đen tối đã qua hẳn. Mùa lễ Tạ ơn và Giáng Sinh vừa qua, dân Mỹ lại phớn phở, chi tiêu tưng bừng. Khí hậu ấm áp của mùa Đông đang tới là một yếu tố vững mạnh đà phấn chấn của kinh tế Mỹ.
MỘT NGA SÔ SUY YẾU - CÔ LẬP
Chưa thời nào, Nga Sô bị cô lập như năm 2015 này, do TT Vladimir Putin quá hung hãn và kiêu ngạo. Đầu năm 2015, Nga Sô đang lên, địa vị lừng lững trong các tổ chức hàng đầu quốc tế về kinh tế, mậu dịch như G-20, APEC, lại cùng với TC toan vượt cả Hoa Kỳ, coi thường cả Liên Âu. Nga Sô và TC đứng đầu tổ chức BRICS đương đầu với mỹ tức Brazil, Russia, India, China, South Africa. Năm 2013, BRICS đã quyết định lập một ngân hàng quốc tế riêng, song song với Quỹ Tiền tệ quốc tế IMF, loại đồng đô la Mỹ ra khỏi tiền tệ tiêu chuẩn quốc tế. Nga Sô lại ôm chặt TC, vừa mới tuyên thệ nhậm chức Tổng thống nhiệm kỳ 3, Putin bay qua ngay Bắc Kinh, ôm hôn Tập Cận Bình! Tiếp theo Nga - Hoa ký với nhau trên 30 hiệp ước ở điện Cẩm Linh. Nga bán cho TC 400 tỷ $US dầu hỏa và khí đốt trong vòng 3 năm! Mỹ sẽ xẹp lép! Phải nhìn nhận sự thực này, cả Nga Sô và TC đều coi nhẹ Tổng thống da màu Obama! Rõ rệt là như thế!
Putin đi thêm một bước, ông coi thường cả Âu châu, coi Mỹ như ngoài lề: Putin can thiệp vào Ukraine. Putin bất ngờ, dân Ukraine bừng bừng sôi sục nổi dậy, âm ỉ từ mùa Xuân 2013, bùng to vào mùa Hè 2014. Liên Âu nhảy vào Ukraine ngay. Hành động mạnh ngay. Putin quên một điều, Ukraine nằm trong chiến lược Đông tiến tiềm ẩn của một liên minh vô hình Ba Lan và Đức quốc. Lẽ tự nhiên Pháp quốc phải đồng điệu với Ba Lan và Đức. Anh quốc nhảy vào ngay, nhất thống với Đức - Ba Lan - Pháp. Ba Lan và miền Tây Ukraine quan hệ tôn giáo (Công giáo), văn hóa, chủng tộc, truyền thống. Putin đã tính sai lầm về vai trò của Hoa Kỳ, tưởng rằng Mỹ da màu Obama đã chuyển trục về Á châu, bỏ mặc Âu châu cho Liên Âu. Bất ngờ, Hoa Kỳ phản ứng ngoài sự ước tính của Putin.
Đoạt bán đảo Crimea của Ukraine, sát nhập vào lãnh thổ Nga Sô. Khí thế dân Nga như giông tố, Putin trở thành một đại anh hùng dân tộc như các đại đế Nga hoàng và như nữ hoàng Catherine II thần thánh của dân tộc Slav. Sau Putin là Giáo hội Chính Thống Nga. Uy tín của Putin lên đến 72% sau khi lấy lại Crimea! Và vào đầu tháng 12-2015, dù kinh tế và dân sinh suy sụp đến như thế, đồng Rúp của Nga bị mất giá 60% (so với đô la Mỹ), dân Nga vẫn đứng sau Putin, tăng lên 74%. Yếu tố chính yếu là Giáo hội Chính Thống Nga vẫn đứng sau ban phép lành cho Putin. Thế giới nhìn thật rõ Putin đã sai lầm nghiêm trọng trong vấn đề Ukraine và thất bại nghiêm trọng không đối phó được cuộc cấm vận hữu hiệu của Mỹ và Liên Âu. Nhưng dân Nga lại không coi đó là sự thất bại của Putin mà tự coi đây là sự thành công của dân tộc Nga. Cho nên, trong cuộc thăm dò cuối năm 2015, 84% dân Nga tán thành đường lối chính đáng của Putin. Đó là thế mạnh nhất của Putin, toàn dân, giáo hội và quân đội sau lưng Putin! Dù vậy, không ai rõ thực tại đen tối của nước Nga bằng Putin: viễn tượng đen tối của Nga vào năm 2016 khi giá xăng dầu tiếp tục xuống, hoặc như hôm nay cũng đã đủ làm cho Nga Sô không còn chịu thấu với ngân sách quốc gia cùng ngày lại càng tăng do cuộc chiến Syria và Trung Đông, Nga Sô đang dấn sâu.
NGA SA LẦY Ở SYRIA
Với hậu thuẫn của dân Nga và Giáo hội Chính Thống, Putin tưởng rằng cơ hội ngàn vàng đã tới. Putin vùng lên cướp thời cơ, can thiệp trực tiếp vào Syria, cứu nguy chế độ Al Assad lại có Iran tiếp tay. Mỹ tiêu cực, Liên Âu phản đối chiếu lệ. Putin cho làm tới luôn: Phản lực cơ, tàu chiến, lực lượng đặc biệt đổ ào xuống Syria với 4000 quân tinh nhuệ (nay đã tăng lên 7000 quân). Putin biểu diễn sức mạnh siêu cường của Nga, hỏa tiễn tầm xa trên chiến hạm từ biển Caspian rót xuống các căn cứ đối lập đang được Mỹ huấn luyện và Saudi Arabia tài trợ. Tuy lấy danh nghĩa tiêu diệt ISIS nhưng Nga chỉ nhắm vào phe đối lập tiêu diệt để cứu nguy Al Assad. Khởi từ tháng 9 đến nay, vẫn chưa đi đến đâu. Trái lại, cuối tháng 11, phe đối lập mở cuộc tấn công ngay vùng ngoại ô thủ đô Damacus. ISIS vẫn coi Nga là kẻ trọng thù, không ngán Nga. Bộ binh Nga không thể tiến xa hơn, bị cầm chân. Nga tung vào chiến trường nào máy bay không người lái, nào phi cơ tiêm kích tối tân nhất của Nga loại hiện đại Mig-35 và Su 27.
Nga đưa quân vào Syria
Đã 3 tháng trôi qua, Nga không đè bẹp nổi các phe đối lập Al Assad. Các giàn hỏa tiễn của Nga từ Caspian phóng vào Syria không hiệu quả. Máy bay không người lái của Nga trên chiến trường chưa tàn phá được một mục tiêu nào ngoạn mục! Phi cơ tiêm kích của Nga được khoa trương là hiện đại nhất, tinh diệu nhất: Su 27. Vi phạm không phận Thổ Nhĩ Kỳ đã mấy lần, Thổ đã cảnh cáo lần cuối cùng sau mấy lần cảnh cáo từ các đài không lưu của Thổ, phi cơ Nga vẫn thản nhiên tung hoành trên không phận Thổ - Syria. Hai tiêm kích của không quân Thổ phóng lên, F.16 của Mỹ, phi công Thổ 10 lần cảnh cáo Su 27, phi công Nga vẫn lờ đi. F. 16 của Thổ phóng một trái hỏa tiễn không - không. Su 27 của Nga rớt ngay, 2 phi công Nga chết tan thây. Nga mất mặt. Bộ quốc phòng Nga phản ứng điên cuồng. Chính Putin họp báo, "nghiêm trọng" dọa sẽ trả đũa Thổ tức khắc. Thổ phản ứng không kém cương quyết. Putin lại lên tiếng dọa Thổ sẽ phải trả một giá đích đáng. Chính phủ Thổ thản nhiên. Hoa Kỳ nhảy vào cuộc: Một vị Trung tướng, đồn trú ở Baghdad Iraq lên tiếng: ông tướng có ghi được đầy đủ 10 lần tín hiệu của F.16 Thổ gửi Su 27, phi công Nga vẫn coi thường. F. 16 Thổ bắn hạ ngay sau đúng 10 lần cảnh cáo, Su 27 Nga đang vi phạm không phận Thổ. Chính phủ Thổ phản ứng một cách bình thản nhưng đầy thách đố Nga. Nga êm ru! Putin còn đủ thông minh để hiểu rằng, sức mạnh quân sự của Nga Sô không thể vượt qua nổi Thổ Nhĩ Kỳ chưa nói đến NATO và Hoa Kỳ, hòa với Mỹ là thượng sách. Putin chính thức nhìn nhận: "Vấn đề Syria (al Assad) phải giải quyết bằng chính trị" (AFP, Dec. 18, 2015). Putin đồng ý hợp tác với Mỹ, Anh, Pháp, Đức để cùng tiêu diệt ISIS!
Can thiệp quân sự vào Syria, cứu nguy al Assad, Putin đã chuốc thêm một thất bại chua chát sau Crimea và Đông bộ Ukraine, cả khối Ả Rập Trung Đông đang thân thiện với Nga, quay trở lại chống Nga, lựa chọn duy nhất một liên minh 64 nước chống lại ISIS đồng thời lật đổ al Assad. Mặc nhiên Hoa Kỳ vẫn tiếp tục lãnh đạo liên minh mà mục tiêu tối hậu là tiêu diệt ISIS. Nhưng có tiêu diệt nổi không lại một vấn đề nan giải: ISIS ẩn tàng ngay trên đất Âu châu, ngay ở Bắc Mỹ!
Dù vậy, viễn tượng 2016 sẽ khá hơn 2015. Qua việc ISIS tấn công Paris đêm thứ Sáu 13 đã đủ cho phe Tả, Tân Tả mở mắt.
TỪ TRUNG CỘNG ĐẾN VNCS
Năm 2015, đánh dấu những bước chân đầu tiên của TC đi vào "nửa đường đi xuống". Mức phát triển năm 2015 là 45% GDP của TC chứ không phải là 7% như Bắc Kinh công bố. Dự trù năm 2016 còn tụt xuống thêm với nhiều đại xí nghiệp vỡ nợ! Sự vỡ nợ sẽ như 38 tòa cao ốc ở trung tâm kỹ nghệ Thẩm Quyến sụp đổ! Không do tai nạn thiên nhiên mà do con người tạo nên tai nạn thảm khốc!
Sự kiện lịch sử ngày 7-12-2015, CT Tập Cận Bình gặp TT Mã Anh Cửu ở Tân Gia Ba đã nói lên đầy đủ "con đường đi xuống" mà Đảng và Nhà nước CSTH đang lao vào! Đài Loan đã tự Off Limit đối với TC. Thế thôi và đã quá đủ! Đài Loan đặt mua của Hoa Kỳ hơn một tỷ mỹ kim "khí giới cầm tay" (tin Hồng Kông Dec. 20, 2015) đã đủ cho ta nhìn thấy rõ Đài Loan vẫn là một Trung Hoa Dân Quốc, vẫn là một Trung Hoa Quốc Dân Đảng: giấc mộng quang phục Hoa Lục vẫn còn nguyên vẹn! 38 tòa cao ốc sụp đổ cái rụp, đó là điềm Trời! Người Hoa Lục tin như thế! Đã từ lâu, dân Tàu thấm thía hiểu rằng, một Tân Gia Ba, một Đài Loan, dân Tàu đâu có kém ai, đâu có thua Âu châu về đủ mọi mặt. Vậy mà Hoa Lục với thực trạng vẫn như thế, vẫn như vụ nổ kho hóa học ở cảng Thiên Tân, vẫn ô nhiễm dầy đặc như Bắc Kinh, vẫn như 38 tòa cao ốc sụp đổ một cái ầm!
Năm 2016, Đông Nam Á đã thành một cộng đồng ASEAN. Năm 2016, VN nhiều thay đổi. Năm 2016, một Trung Hoa sẽ chuyển mình. Ước mơ quang phục Hoa Lục của TT Tưởng Giới Thạch 65 năm trước mà CT Tập Cận Bình nhả ra không được, nuốt vào không xong.
HÀ NHÂN VĂN
__.

__._,_.___

Posted by: truc nguyen <

Featured post

Bản Tin Cuối Ngày 20/4/2024

Popular Posts

My Blog List