zz

br /> br /> /> br /> ----

Sunday, 17 April 2016

LỘ MẶT TRUNG TÁ KHỦNG BỐ TINH THẦN NHÀ BÁO THU TRANG Người dọa nhà báo "mua quan tài cho cả nhà": Gọi điện xin tha thứ!


LỘ MẶT TRUNG TÁ KHỦNG BỐ TINH THẦN NHÀ BÁO THU TRANG

Người dọa nhà báo "mua quan tài cho cả nhà":
Gọi điện xin tha thứ!

Infonet
14/04/16 15:49

Anh ta không bảo tôi đi mua quan tài cho cả nhà nữa. Anh ta nói: "Anh xin em hãy tha thứ cho anh! Anh nhận hết tội với Công an và cơ quan điều tra Bộ Quốc phòng rồi. 

Anh đã hiểu ra sai lầm của mình rồi. Giờ thì chỉ có em mới cứu được anh thôi.

Trung tá Nguyễn Văn Dũng, giảng viên Học viện Kỹ thuật quân sự 
trong một lần giao dịch chạy công chức.

Đây là lời khẩn cầu của "kẻ khủng bố" nhà báo Thu Trang (Báo Phụ nữ TP Hồ Chí Minh) suốt nhiều ngày qua với nội dung: dọa giết và mua quan tài cho cả nhà ngay.

Nhà báo Thu Trang cho biết, sáng sớm nay, anh ta đã gọi điện cho chị với giọng run run. Anh ấy không bảo tôi đi mua quan tài cho cả nhà nữa. Anh ta nói: "Anh xin em hãy tha thứ cho anh! Anh nhận hết tội với Công an và cơ quan điều tra Bộ Quốc phòng rồi. Anh đã hiểu ra sai lầm của mình rồi. Giờ thì chỉ có em mới cứu được anh thôi. Xin em hãy cho anh đến xin lỗi gia đình... Xin cho anh được nói; "mọi người cứ yên tâm, sẽ chẳng có ai phải chết cả. Anh chỉ doạ thế thôi chứ chẳng bao giờ làm như thế đâu. Anh biết anh đã sai rồi"!

Trao đổi với phóng viên Infonet, Nhà báo Thu Trang cho biết chưa từng nghĩ đến tình huống này xảy ra. Nghe xong điện thoại, chị đã khóc. Khóc vì nỗi sợ hãi bấy lâu được giải tỏa. Khóc vì sự ân hận của anh ta, cho dù muộn màng. Mặc dù giận nhưng chị cảm thấy thương anh ta. Tuy nhiên do chưa bố trí được thời gian nên chị Trang chưa thể gặp được "kẻ khủng bố".

Trên facebook cá nhân của mình, chị Trang viết, "nếu trong vai trò là nhà báo, gặp lại anh trong một hoàn cảnh khác, nếu anh vẫn sai như thế, tôi vẫn làm đúng chức phận của mình. Nói lên sự thật và không khoan nhượng, không thoả hiệp với những điều sai trái.

Nhưng hôm nay, sau khi nhận được cuộc điện thoại đầy nỗi sợ của anh, không hiểu sao, tôi nghĩ đến người phụ nữ đứng sau anh? Có lẽ chị ấy cũng như tôi, cũng cần một bờ vai, một người đàn ông bình thường để hy sinh, yêu thương và bao dung... Vì chị ấy, cũng sẽ sợ phải anh như tôi sợ phải xa những người thân của mình?

Vì chị ấy, vì anh đã nhận ra sai lầm của mình... Tôi sẽ tha thứ cho anh. Và chắc chắn, tôi sẽ làm mọi cách có thể để sự tha thứ ấy có ý nghĩa...".

Trước đó, khi cơ quan cảnh sát điều tra thông báo tìm ra đối tượng gọi điện yêu cầu “chị đi mua quan tài cho cả nhà ngay”, chị Trang đã rất sốc. Chị nói “Tôi đã sốc. Bởi họ chính là người mà mình phải suy nghĩ nhiều nhất khi viết bài lại là người đe dọa mình. Bởi đó là một sĩ quan trong quận đội, với cấp bậc trung tá trong loạt bài cò viên chức mà tôi đã thực hiện vào đầu tháng 9 năm 2015".

Theo đó, loạt phóng sự phản ánh hiện tượng cò chạy công chức cho giáo viên tại huyện Sóc Sơn (Hà Nội). Trong đó “ một mắt xích” của đường dây chạy công chức này là Trung tá Nguyễn Văn Dũng, giảng viên Học viện Kỹ thuật quân sự.

Loạt bài điều tra đã phơi bày một sự thật nạn chạy công chức trắng trợn giữa Thủ đô có sự tham gia của hàng loạt cá nhân có hành vi nhận một lượng tiền “khủng” ( từ 150 triệu – 250 triệu/suất) để giúp các giáo viên “vượt rào” trong đợt thi công chức sắp được tiến hành.

Nhà báo Thu Trang tâm sự: “Trước khi đăng bài đó tôi đã thức mấy đêm. Chồng tôi cũng công tác trong lực lượng vũ trang, để có quân hàm đó trên vai áo, anh đã phải nỗ lực rất nhiều. Tôi biết, khi đăng bài thì ít nhiều sự nghiệp của người ta cũng bị ảnh hưởng. Nhưng, sau cùng tôi nghĩ, vì tiền mà người ta đã không tôn trọng màu áo, quân hàm trên vai của mình thì cũng phải làm gì đó để người ta tỉnh ra”.

Được biết loạt bài sau khi được đăng tải trên báo Phụ nữ TP Hồ Chí Minh rất nhiều người sốc, và khi các cơ quan chức năng đang vào cuộc để làm rõ thực hư thì như nhiều lần trước, nhà báo Thu Trang nhận được thông tin dọa giết từ một đối tượng bí ẩn.

“Đó là phản ứng tự nhiên của “người ta” nên chỉ vài ngày sau, tôi đã không nhớ đến nó. Tuy nhiên, một chiều, nhận được cú điện thoại của nữ giáo viên, người đã đồng hành với mình để thực hiện bài điều tra thì chị đã giật mình hoảng hốt. Nữ giáo viên trên cũng nhận được lời dọa giết. Không những thế, những kẻ lạ mặt còn tổ chức chặn đường để tấn công nhân vật này. Rất may hôm đó có sự cảnh giác nên giáo viên này mới thoát nạn.

Để bảo vệ người giáo viên này, cũng là bảo vệ tôi, tối đó tôi đã phải thức trắng viết thư ngỏ gửi Quốc hội cùng 3 Bộ (Bộ Giáo dục & Đào tạo.; Bộ Công an; Với hi vọng vụ việc ầm lên, dư luận soi chiếu, mình sẽ không bị giết...”- nhà báo Thu Trang nói.

Bẵng đi một thời gian, kẻ đòi giết nhà báo Thu Trang lại xuất hiện. Thậm chí lần này còn kinh khủng hơn khi đối tượng gọi cả vào 2 số điện thoại của nữ nhà báo với cùng nội dung “đi mua quan tài cho cả nhà ngay”. Sau khi khoanh vùng các đối tượng, nhà báo Thu Trang đã từng nghĩ đến vị trung tá quân đội này.

N. Huyền

__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh 

Nhân quả ba đời của người ăn mày mù lòa


Nhân quả ba đời của người ăn mày mù lòa

Chủ nhật, 17/04/2016, 07:35 (GMT+7)

(Văn hóa) - Cậu bé mù lòa vừa ra đời đã bị bỏ rơi, đến khi được người nhận nuôi rồi cũng vẫn trở thành mồ côi mà đi ăn mày kiếm sống. Cuối cùng, cậu đã biết được nguyên nhân vì sao mà bản thân phải chịu nhiều đau khổ đến vậy!
nhan qua ba doi cua nguoi an may mu loa
Ngày nọ, một người ăn mày mù bị một đứa trẻ dùng côn gỗ đánh vào trán làm sưng lên một cái u. Anh ta dùng tay sờ lên chỗ sưng với vẻ mặt không hề tức giận. Vừa dùng tay xoa xoa chỗ đau, vừa cười cười. Một tên ăn mày khác nhìn thấy vậy cảm thấy vô cùng khó hiểu, liền hỏi: “Cậu mỗi lần bị đánh đều vui tươi hớn hở. Lòng của cậu sao có thể độ lượng rộng lớn như vậy?”

Người ăn mày mù nói: “Tôi đang tìm lại phúc báo của mình!”
“Thật là khó hiểu?” Tên ăn mày ngồi bên cạnh thốt lên.
Người ăn mày mù trầm ngâm một lát rồi nói: “Tôi sẽ kể cho cậu nghe câu chuyện này thì cậu sẽ hiểu ngay!”

Nói rồi, người ăn mày mù bắt đầu cất lời kể:

Trước đây rất lâu rồi, cách kinh thành không xa có một gia đình giàu có, chủ nhân tên là Lý Phóng. Mặc dù vô cùng giàu có nhưng mãi đến tuổi trung niên, vợ chồng họ mới có con nên vô cùng vui mừng và đặt tên là Đại Hỷ. Hai vợ chồng họ vui mừng quá không biết đối xử với đứa con này thế nào cho phải nên nuông chiều Đại Hỷ từ bé, muốn gì được đấy, thậm chí đứa trẻ muốn đánh ai thì đánh, cả gia đình và người ở đều vui vẻ tiếp nhận.
Khi Đại Hỷ lớn lên, cậu ta càng hoành hành ngang ngược, khiến cho hàng xóm láng giềng sống cũng không được yên thân. Mỗi ngày Đại Hỷ đều tiêu tốn không biết bao nhiêu tiền bạc.
Một ngày, Đại Hỷ đang đi trên đường thì gặp một cô gái xinh đẹp, hắn ta lập tức nảy sinh ý đồ xấu, có hành vi khiếm nhã với cô gái. Cô gái đang lúc sợ hãi thì gặp được một vị lão hòa thượng cứu đi.

Ngày hôm sau, Đại Hỷ tìm đến ngôi chùa mà vị lão hòa thượng kia sinh sống. Vừa bước vào cửa chùa thì lão hòa thượng cũng từ cửa chính đi ra. Đại Hỷ đoán rằng cô gái đó trốn ở bên trong nên muốn xông vào tìm thì bị lão hòa thượng ngăn lại. Đại Hỷ không nói không rằng, dùng gậy gỗ đánh vào đầu lão hòa thượng. Có lẽ, vì đánh trúng vào huyệt nên vị lão hòa thượng lăn ra mặt đất và qua đời.

Đại Hỷ bị quan phủ bắt và bị kết tội phải đền mạng. Hắn ta không những không hối cải mà còn đổ tội cho vị lão hòa thượng đã chiếm đoạt cô gái kia của anh ta. 

Gia đình vì muốn giải vây của con trai, miễn khỏi chịu tội nên đã bán sạch gia tài để nhờ quan huyện tha mạng cho. Ngay khi chuộc Đại Hỷ về, không ngờ đêm đó nhà họ bị cháy dữ dội, người mẹ bị lửa bốc lên làm mù mắt, người cha bị bỏng liệt người, rồi qua đời sau đó không lâu.

Cả người cả của đều bị tan biết mất, lúc này Đại Hỷ mới bừng tỉnh ngộ. Hắn ra sức làm mọi cách hiếu kính với mẹ, làm các việc mà xưa nay chưa từng làm như nấu cơm, giặt quần áo, đi làm thuê kiếm gạo. Cứ như vậy mãi cho đến khi người mẹ qua đời. Mấy năm sau, Đại Hỷ cũng vì bị bệnh tật không có tiền cứu chữa mà ra đi.

Đại Hỷ khi xưa chính là tôi ở kiếp này. Ngay từ khi ra đời tôi đã bị mù và bị cha mẹ bỏ rơi. Người nhặt tôi về nuôi chính là một người phụ nữ nhặt ve chai tàn tật. Tôi dựa vào sự chăm sóc của mẹ nuôi mà lớn lên. Sau đó, mẹ nuôi của tôi vì bị bệnh mà qua đời. 

Tôi lại trở thành đứa trẻ mù mồ côi.

Hôm ấy vì quá đau khổ, tôi đã đến bên mộ của mẹ nuôi tôi ngồi tựa vào đó mà khóc, tôi gào khóc đến chết đi sống lại, vừa khóc vừa trách mắng ông trời bất công, mãi cho đến lúc mệt quá mà thiếp đi lúc nào không hay. Trong giấc ngủ thiếp đi ấy, tôi đã gặp một ông lão tóc bạc phơ, mờ ảo hiện ra.

Ông lão ấy đưa tay vẽ một cái, làm tái hiện lên rất nhiều việc hung ác khiến tôi thấy sợ. Cuối cùng ông lão thở dài nói: “Tất cả những tội ác ban nãy ngươi chứng kiến, đều là ngươi đã làm ở kiếp trước đấy! Tội nghiệp của ngươi quá lớn, không những bắt nạt con trai, ức hiếp con gái, tiêu xài phung phí mà điều không thể tha thứ chính là phỉ báng, đánh chết ngươi người tu hành. 

Tội nghiệp vô cùng sâu nặng, nhưng niệm tình ngươi cuối cùng đã biết tận hiếu với mẹ già nên ngươi mới được đầu thai làm người. Được làm người nhưng phải chịu tội, ba đời không có tiền bạc, ba đời không có hôn nhân, ba đời làm ăn mày mù. 

Mẹ nuôi của ngươi ở kiếp này chính là mẹ của ngươi ở kiếp trước, bởi vì kiếp trước ngươi có hiếu với mẹ nên kiếp này bà ấy đã nhận nuôi ngươi khôn lớn. Ở kiếp này, nếu như ngươi có thể giữ được tâm tính làm người tốt thì mới có thể tiêu trừ nghiệp chướng, khổ tận cam lai, kiếp sau sẽ có phúc báo!”

Người xưa thường nói: “Người đáng thương tất có chỗ đáng giận!”. Từ câu chuyện có thể thấy, thiện ác có báo là thiên lý. Hãy hành thiện tích đức để kiếp này và kiếp sau được hưởng phúc báo!
__._,_.___

Posted by: truc nguyen 

« Đom đóm » và « Lời tố cáo » chế độ toàn trị Bắc Triều Tiên


« Đom đóm » và « Lời tố cáo » chế độ toàn trị Bắc Triều Tiên

Ngày 15/04/2016 là ngày sinh nhật lần thứ 94 của cố lãnh đạo và nhà sáng lập nước Cộng Hòa Dân Chủ Nhân Dân Triều Tiên. Bình Nhưỡng chắc sẽ tổ chức trọng thể lễ sinh nhật cho ông. Hình ảnh hàng ngàn, hàng triệu người dân nghiêng mình kính cẩn trước hình ảnh cố « Lãnh đạo Vĩ đại » sẽ được phát đi. Liệu lòng thành kính, thương tiếc, hay tiếc nuối đó thật sự phát ra từ tâm của người dân hay đó chỉ là một « màn kịch » như « Lời tố cáo » của Bandi ?

Bandi là ai, và vì sao anh lại dám lên tiếng « tố cáo » ? Những ngày đầu tháng 3/2016, giới văn đàn Pháp hay những người muốn tìm hiểu về đất nước Triều Tiên bàn tán sôi nổi về một tuyển tập đề tựa « Lời tố cáo » của một tác giả tên là Bandi. Sự nóng lòng đó cũng được hiểu một phần là do vị thế đặc biệt của tác giả trong giới văn đàn Bình Nhưỡng.

Bandi hay là con « đom đóm » trong tiếng Triều Tiên, hiện vẫn còn đang sống trong nước, và ông còn là thành viên của Hội Nhà Văn chính thức của chính phủ. Đây cũng là lần đầu tiên thế giới bên ngoài được đọc những tác phẩm do chính một thành viên cao cấp trong Hội Nhà văn viết. Nhưng đó lại là một nhà văn phản kháng, phản đối chế độ toàn trị cha truyền con nối của dòng họ Kim, bản chất phi lý, sự bất nhân, thói giả dối của chế độ, cũng như giữa người với người.

« Lời tố cáo » của Bandi chỉ là một tuyển tập gồm 7 câu truyện ngắn, nhưng xúc tích. Tuy vẫn thiếu những kịch tính tâm lý, nhưng 7 câu chuyện của Bandi cũng đủ làm cho độc giả cảm nhận được những ưu tư, bức xúc, phẫn uất, thất vọng cũng như sự bất công của một chế độ độc tài nhà họ Kim chuyên « ru ngủ » người dân bằng những lời tuyên truyền, ca ngợi chế độ hay như lãnh tụ.

Bảy câu truyện đó đã được ông viết lén lút trong những năm 1990, những năm đói khát tàn khốc, cướp đi sinh mạng từ 240.000 cho đến 3,5 triệu người. Thế nhưng, phải đợi đến 20 năm sau, những mẩu truyện ngắn đó của ông, được giấu trong những tài liệu tuyên truyền rồi lén lút tuồn ra bên ngoài, để rồi lần đầu tiên đến tay độc giả Hàn Quốc vào năm 2014. Sách của ông sẽ được chuyển ngữ và phát hành tại nhiều nước phương Tây như Anh, Mỹ, Nhật và Pháp là điểm đến đầu tiên.
Tính xác thực của tập truyện này hiện vẫn đang còn là đề tài gây tranh cãi, nhưng đối với một số chuyên gia Pháp vốn rất am tường về Bắc Triều Tiên lối văn phong đó không có gì phải bàn cãi, đích thực đến từ quốc gia khép kín nhất hành tinh này. Hơn nữa, tuy đó chỉ là những câu chuyện giả tưởng, nhưng ít nhiều cũng cho thấy được toàn cảnh xã hội Bắc Triều Tiên trong những năm xảy ra nạn đói khủng khiếp.

Một « Soljenitsyne Bắc Triều Tiên »
Đối với nhiều học giả Pháp, Bandi cũng giống như là « Soljenitsyne », một nhà văn phản kháng của Nga. Bandi cho biết ông chấp nhận hy sinh tính mạng, để làm phát ngôn viên cho những người dân « thấp cổ bé miệng ».

Mỗi câu truyện của ông gắn liền với một khía cạnh đặc trưng của chế độ toàn trị Bắc Triều Tiên. Đó là nỗi thất vọng cay đắng của người dân về những lời tuyên truyền hão huyền, xây dựng một tương lai sáng lạng, để rồi phải ấm ức vỡ tim mà chết vì phải tự tay chặt bỏ đi niềm tin duy nhất do chính mình dầy công chăm chút (Cây du vàng - L’orme d’or).

Niềm tin bị cướp mất còn được Bandi mô tả một cách thâm thúy qua hình tượng « Nấm đỏ », truyện ngắn cuối cùng trong tuyển tập. « Nấm đỏ » là biệt danh người dân Bình Nhưỡng đặt cho tòa nhà trụ sở đảng Lao Động Triều Tiên. Đỏ vì đó là mầu gạch để xây tòa nhà, giăng đầy các khẩu hiệu « Dân chủ », « Công bằng » hay như « Nhân dân làm chủ Lịch sử », « Hãy chung sức xây dựng địa đàng ». nhưng ẩn sau tòa nhà đó là « lại cất giấu vũ khí đáng gờm nhất của chế độ độc tài » (trang 225).
Tại Bắc Triều Tiên, hình ảnh lãnh tụ Kim Nhật Thành có mặt khắp nơi.REUTERS/Yuri Maltsev
Đó là lời chỉ trích bản chất phi lý của một xã hội sống dưới chế độ toàn trị, độc tài. Với « Xa mà gần », Bandi kể về hành trình gian nan của một người cha trẻ tuổi, với mong mỏi duy nhất kịp nhìn mẹ lần cuối. Thế nhưng, ước mong đó cũng bị dập tắt một cách lạnh lùng, tàn nhẫn do bị từ chối cấp giấy phép thông hành nội bộ cần thiết. Tuyệt vọng, anh đã chén thù chén tạc và dưới tác động của rượu, anh đã lên tàu hỏa một cách bất hợp pháp tìm cách về quê nhà, để rồi phải bị đi lao động khổ sai trong vòng vài tuần.

Sự phi lý đó còn được thể hiện rõ nét trong « Nấm đỏ ». Sai lầm hay thất bại của một chính sách không thuộc trách nhiệm nhà nước mà phải do một nhóm người nào đó, những « vật tế thần » gánh vác. Thiếu lương thực không phải do mùa màng thất bát, thiên tai, do nhà nước thiếu những chính sách phòng ngừa mà là do sự thiếu trách nhiệm của một nhóm người hay một cá nhân.

Và người đó đáng bị đem ra xử công khai trước bàn dân thiên hạ. Một con người phải làm quần quật như điên, cắn răng thắt ruột để con thơ ở nhà một mình, để lên nơi rừng rú heo hút, cố gắng làm việc với chút hy vọng mong manh trút bỏ được tội danh ghi trong hộ khẩu « thù nghịch với đảng » chỉ vì anh rể dám bỏ trốn khỏi nước, để cho con mình có được tương lai sáng lạng.

Cảnh mô tả phiên xét xử công khai Go Insik (trong « Nấm đỏ »), ngay giữa một sân vận động không khỏi làm người đọc phải chạnh lòng, xót xa. Một lần nữa, Bandi lại tố cáo những « bóng ma đỏ đến từ châu Âu đang gieo rắc trên mảnh đất ». Cáo trạng dành cho Go Insik cũng là lời tố cáo, lời kêu than thống thiết chống lại « hạt nấm đỏ, nguồn cội của mọi sự bất hạnh và của mọi sự khổ đau » (trang 231).

Người đọc như hòa mình vào tâm trạng của một người bạn của Go Insik, bất lực ngồi nhìn bạn mình bị kết tội, và cũng biết là bạn mình đang lẩm bẩm những câu gì, những câu nói mà ông ấy không kịp hét lên thành lời : « Cái nấm đỏ kia kìa, nhổ nó đi ! Cái nấm đỏ độc địa đó, nhổ ra khỏi mảnh đất này đi, mà không, phải ra khỏi cả hành tinh nữa, mãi mãi ! » (trang 231).
Karl Marx, Kim Nhật Thành: thủ phạm mọi nỗi khổ đau
Tính chất phi lý còn lộ rõ trong tâm trạng lo sợ đến ám ảnh của một gia đình phải đối phó với những « mật vụ » độc địa (Bowibu đáng sợ) hay sự dòm ngó xét nét của bà bí thư khu phố, trong câu truyện « Thành phố của những bóng ma ». Chỉ vì cậu con nhỏ của họ khiếp hãi chân dung của Marx và Kim Il sung (Kim Nhật Thành) được treo trên quảng trường trung tâm Bình Nhưỡng. Hay như đó là mặc cảm tội lỗi khi phải cho ra đời một sinh linh : « Có con để làm gì tại một đất nước mà con trai không thể đến thăm mẹ đang hấp hối ? » (Xa mà gần, trang 91).
Và « trên trái đất này không có một người mẹ nào muốn cho ra đời một sinh linh mà họ biết trước là đứa nhỏ sẽ phải trải qua suốt phần đời của nó khai thông một con đường toàn đầy bụi gai. Nếu có một người phụ nữ nào như thế tồn tại, trước khi làm mẹ, người ấy phải là một tên tội phạm tàn bạo nhất trong số tất cả phụ nữ » (Chạy trốn – La fuite, trang 120)

Đối với Bandi, xã hội Bình Nhưỡng lúc bấy giờ là cả một sân khấu kịch rộng lớn bao la, mà ở đó mỗi một công dân Triều Tiên là một diễn viên đại tài lớp 4, lớp 12 hay lớp 45… tùy theo tuổi tác. Trên sàn diễn đó, người diễn viên được bảo cười là phải cười hay bảo khóc là phải khóc theo chỉ thị cấp trên.
Cuối cùng, Bandi không ngần ngại điểm danh các thủ phạm chính gây ra những khổ đau, bất hạnh, không ai khác chính là :
« Ông râu rậm người châu Âu ấy,
đã khẳng định rằng chủ nghĩa tư bản là một thế giới tăm tối
chủ nghĩa cộng sản là một thế giới ánh sáng
(….)
Nhưng nếu sự tăm tối đó là một đêm dài không ánh trăng
Thì thế giới ánh sáng của ông râu rậm là một vực thẳm
Tối đen như mực
»


__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh 

Tuesday, 8 March 2016

Tàu hải cảnh Trung Quốc cướp phá tàu cá Quảng Nam

 

Tàu hải cảnh Trung Quốc cướp phá tàu cá Quảng Nam

07/03/2016 20:24 GMT+7
TTO - Một tàu cá của ngư dân xã Tam Quang (Quảng Nam) trong lúc đánh bắt tại vùng biển Hoàng Sa thuộc chủ quyền Việt Nam đã bị tàu hải cảnh Trung Quốc tấn công, cướp sạch ngư lưới cụ trên tàu.

Tối 7-3, thượng tá Đinh Đức Liên - chính ủy đồn biên phòng cửa khẩu Cảng Kỳ Hà (đóng tại xã Tam Quang, huyện Núi Thành, Quảng Nam) - cho Tuổi Trẻ biết một tàu cá của ngư dân xã Tam Quang bị tàu hải cảnh Trung Quốc tấn công, cướp sạch ngư lưới cụ trên tàu.

Theo thượng tá Liên, qua thông tin của ngư dân trên tàu báo về đồn biên phòng Cửa khẩu Cảng Kỳ Hà, lúc 12g30 ngày 6-3, tàu cá mang số hiệu Qna-91.939 của ông Võ Quang Thái (trú thôn 1, xã Tam Quang) làm chủ hành nghề lưới vây với 10 thuyền viên trên tàu. Trong lúc đánh bắt tại vùng biển Hoàng Sa thuộc chủ quyền Việt Nam thì bị tàu hải cảnh Trung Quốc mang số hiệu 46101 cập mạn, khống chế tàu của ông Thái.

Mười một người trên tàu hải cảnh Trung Quốc tràn qua tàu ông Thái lấy đi lương thực, thực phẩm, dầu và lấy, phá sạch ngư lưới cụ, phá hoại 2 thúng chai.

Theo thượng tá Liên, qua trao đổi với ông Thái, hiện các ngư dân vẫn chưa thống kê được thiệt hại, mất mát trên tàu.
Hiện nay tàu của ông Thái đang vào cửa An Hòa (vùng biển huyện Núi Thành). Dự kiến 22g-23g đêm nay sẽ cập bến và trình báo đồn biên phòng cửa khẩu Cảng Kỳ Hà để sáng 8-3 cơ quan chức năng tiến hành kiểm tra, làm việc.

“Sau khi nhận thông tin, chúng tôi đã báo Bộ đội biên phòng tỉnh Quảng Nam và các cơ quan chức năng để sáng 8-3 xuống hiện trường tàu cá của ông Thái ghi nhận tình hình thiệt hại” - thượng tá Liên cho biết thêm.

Tuổi Trẻ sẽ tiếp tục cập nhật thông tin vụ việc.
LÊ TRUNG
__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh 

Thursday, 3 March 2016

Linh mục Anton LÊ NGỌC THÀNH: Truyền thông Công giáo là phục vụ và liên kết



Dân Làm Báo
Than huu
SAIGON2016comeback
Kinh chuyen tiep,

Linh mục Anton LÊ NGỌC THÀNH: Truyền thông Công giáo là phục vụ và liên kết

Paulus Lê Sơn (Danlambao)Sau cuộc phỏng vấn với Lm Anton Lê Ngọc Thanh về báo chí của Việt Nam trong tương lai gần. Chúng tôi tiếp tục được Linh mục chia sẻ về truyền thông Công giáo. Kính mời quí vị theo dõi cuộc phỏng vấn giữa Paulus Lê Sơn và Linh mục Ant Lê Ngọc Thanh.

Paulus Lê Sơn: Thưa cha, cha đánh giá thế nào về lực lượng truyền thông Công Giáo hiện nay?

Linh mục Ant Lê Ngọc Thanh: Hiện nay truyền thông Công giáo thì tại một số Giáo phận, dòng tu cũng có tổ chức đào tạo. Nhưng đều phải đợi chờ vào cơ chế chính sách của nhà nước. Do đó, bên Công giáo chưa có lực lượng những người làm truyền thông chuyên nghiệp.

Bởi vì, khi ra một cơ quan truyền thông mang tính báo chí thì tức khắc là bị vi phạm luật đối với nhà nước nên không phát triển được.

Thời gian vừa qua những nơi nào mà chủ động thì nơi đó làm tốt công tác huấn luyện nhân sự cho tương lai. Nơi nào không chủ động được thì cố gắng dựng lên một website để cầm chừng thông tin những hoạt động tối thiểu, chứ chưa có tính mục vụ truyền thông như Giáo hội mong muốn. 

Paulus Lê Sơn: Trước đây, DCCT có trang chuacuuthe.com và bây giờ có trang tinmungchonguoingheo.com thì được dư luận rất quan tâm. Hai trang này được khởi xướng từ cha và một số linh mục của DCCT. Vậy trong tương lai tới, cha có những dự định gì đối với truyền thông, thưa cha?

Linh mục Ant Lê Ngọc Thanh: Chúng tôi thấy có hai việc, thứ nhất là tiếp tục gia tăng việc huấn luyện để có nhiều người hơn có khả năng làm truyền thông. Thứ hai là nghiên cứu ứng dụng App, bởi vì tỉ lệ người sử dụng điện thoại di động để truy cập và đón nhận thông tin hiện nay chiếm đến gần 80 % người sử dụng internet.

Do đó, với cách truy cập hiện nay là truy cập vào website thì có hạn chế là rất lâu. Những điện thoại 3g hết tiền hay ít tiền thì truy cập lâu… Đã đến lúc chúng ta phải tạo ra những cái App đơn giản như thể chỉ chạm tay đến là cái App đó mở ra.

Hiện nay chúng tôi chưa tìm ra được ngôn ngữ nào tốt hơn ngôn ngữ nền tảng để họ viết bộ code của Facebook, nhưng tôi nghĩ trong tương lai sẽ có.

Paulus Lê Sơn: Thưa cha, về vấn đề nhân sự của truyền thông Công giáo thì cha có suy tính gì không?

Linh mục Ant Lê Ngọc Thanh: Hiện nay về phía Giáo hội chung thì cũng có nhiều người được gởi đi học truyền thông Công giáo chuyên nghiệp ở Roma, Philippine, Hoa Kỳ. Tuy nhiên những ứng dụng và thích nghi thì hiện nay bị hạn chế bởi chính sách và sự dấn thân quyết liệt cho quyền tự do báo chí của các vị ấy.

Còn mức độ thấp hơn, những người biết làm truyền thông căn bản, làm truyền thông để phục vụ công chúng thì số lượng này không có đông. Bởi vì không có cơ chế về nuôi quân, nên cũng không tạo ra được việc làm bền vững. Hầu hết đến nay đều làm việc trên tinh thần thiện nguyện.

Do đó, họ phải ưu tiên việc kiếm sống, có thời gian rảnh họ mới phục vụ được. Nên tin tức còn thưa thớt trong các hoạt động Công giáo.

Đã từng có lý tưởng là mỗi một Giáo xứ khi có sự kiện gì thì chuyển tin đi. Nhưng có hai khúc mắc, đó là họ chỉ muốn chuyển tin lên trang của họ chứ không muốn đưa lên trang công cộng để mọi người lấy, bởi vì đấy là công sức của họ, thì tin của họ chỉ quẩn quanh nơi Giáo xứ họ biết.

Cái thứ hai, họ mất công xây dựng lên trang Web rất công phu, nhưng lượng người truy cấp rất ít nên một thời gian sau họ nản, họ không đủ sức cầm cự và rồi họ bỏ cuộc.

Nên đã đến lúc phải có một số người làm chuyên nghiệp để làm như công cụ phục vụ và khuyến khích mọi người làm truyền thông tự do để tạo ra sự liên kết. Đó chính là hướng đi của truyền thông Công giáo cũng như trong xã hội vậy.

Paulus Lê Sơn: Nhắc lại vụ công an Nghệ an sách nhiễu các học viên của khóa huấn luyện truyền thông hồi tháng 11 năm 2015 do cha đặc trách. Cha nghĩ gì về vụ việc này?

Linh mục Ant Lê Ngọc Thanh: Những người tham gia khóa học đó bị sách nhiễu bởi công an thì không có gì là lạ. Chính tôi là người giảng dạy khóa đó, khi mới bước xuống máy bay thì công an đã mời tôi làm việc ngay nhằm khủng bố tinh thần, những trò trẻ con của các chế độ bạo quyền, lạc hậu man di của thời các bộ lạc, tộc trưởng ngay tại sân bay Vinh, Nghệ an.

Như vậy, họ rất là căng thẳng và vô cùng sợ hãi sự thật vì những điều gian manh của chế độ đó. Một khi có nhiều người biết làm về truyền thông thì sự thật sẽ được minh bạch phơi bày, đồng nghĩa sự gian dối của họ không còn được che dấu. Như vậy cơ hội để lạm quyền, đàn áp bảo vệ chế độ bằng bạo lực sẽ vô tác dụng không còn chắc chắn. 

Đó chính là lý do mà họ ngăn cản hoạt động truyền thông. Cái việc mà họ câu lưu người này, triệu tập người kia, sách nhiễu nhiễu, đe dọa gia đình, đó chính là thủ đoạn cuối cùng sắp cáo chúng của sự sợ hãi cuống cuồng để ngăn ngừa và tiêu diệt hoạt động truyền thông.

Trong thực tế, các cách thức mà họ làm chỉ phù hợp trước năm 1995. Còn bây giờ đều bị vô hiệu hết bởi vì người dân đứng góc núi mà họ có chiếc Iphone cũng làm được truyền thông mà, làm sao anh ngăn cản được. Anh có đe họ thì họ đã chuyển tin cho bạn họ làm thì sao mà ngăn cản được.

Một chính sách như vậy báo hiệu ngày cáo chung; họ chỉ mang lại thêm thù oán cho nhân dân chứ không giải quyết được vấn đề.

Paulus Lê Sơn: Xin chân thành cám ơn cha đã cho chúng tôi cuộc phỏng vấn này.



-
For more options, visit https://groups.google.com/d/optout.
__._,_.___

Posted by: Gia Cao 

Featured post

Bản Tin Cuối Ngày-18/9/2025

My Blog List