Cảm nghĩ về bài viết của ông Vũ
Ngọc Hoàng
Nguyễn Đình Cống
Vừa qua ông Vũ Ngọc Hoàng, UV BCH TW Đảng, Phó trưởng ban
thường trực Ban tuyên giáo, đã công bố bài “Lợi ích nhóm – Chủ
nghĩa tư bản thân hữu – Cảnh báo nguy cơ”. Đó là bài chính luận được nhiều
người quan tâm và bình luận. Trong những bình luận đọc được tôi tâm đắc
bài “Thời cơ ly khai với nhóm lợi ích“ của Nguyễn Tiến Trung. Tôi chỉ xin góp
thêm một vài ý kiến.
Ông Hoàng đã chỉ ra thế nào là Nhóm lợi ích và Lợi ích nhóm,
thế nào là CNTB thân hữu và 5 hậu quả nguy hại của nó, là nguy cơ chệch
hướng của ĐCSVN đi vào CNTB thân hữu, vì “Nước nào rơi vào
CNTB thân hữu thì không ngóc đầu lên được”.
Ông Hoàng đã viết ra được sự thật về nguy hại của CNTB thân hữu,
của lợi ích nhóm, mọi người đều thấy rõ đó là thực trạng của xã hội VN hiện nay
dưới sự độc quyền toàn trị của ĐCS. Ông viết nguy cơ đi chệch hướng nhưng thật ra chẳng còn là nguy cơ mà mọi sự thối
nát, tồi tệ đã hiển hiện, đang hoành hành.
Năm hậu quả nguy hại ông kể ra là đúc kết từ xã hội thực tại của
VN. Ông đã viết ra sự thật nhưng tiếc rằng đó mới chỉ là một phần của sự thật,
phần nổi mà nhiều người thấy. Còn cái phần chìm, phần sự thật cơ bản và quan
trọng thì không thấy ông nhắc đến và phân tích.
Có thể ông không thấy hoặc
ông biết mà cố tình che giấu. Đó là trong thời buổi hiện nay, tại Việt Nam
nguồn gốc nào sinh ra và nuôi dưỡng bọn “nhóm lợi ích”, cơ chế nào sinh
ra bọn tham nhũng và bảo vệ chúng nó, trong lúc Đảng lãnh đạo vẫn sáng suốt
kiên trì chủ ngĩa Mác Lê-nin thì CNTB thân hữu được sinh ra từ đâu, như thế
nào.
Theo tôi chính
sự độc quyền toàn trị của ĐCS theo đường lối chuyên chính vô sản, chính Chủ
nghĩa Mác Lê-nin đã sinh ra và nuôi dưỡng bọn này. Mác có câu nổi tiếng “Chủ nghĩa tư bản sinh ra
giai cấp vô sản là người sẽ đào mồ chôn nó”. Câu ấy chưa thấy ứng vào
CNTB mà đã ứng vào CNCS, được suy ra như sau “Chính CNCS sinh ra bọn độc quyền, bọn nhóm lợi ích, bọn ấy sẽ đào
mồ chôn nó”.
Nếu ông Hoàng không biết sự thật ấy thì thật đáng tiếc, còn nếu
ông biết mà không trình bày ra thì làm cho bài viết thiếu hấp dẫn. Khi
ông biết mà cố tình che giấu vì sợ viết ra sẽ chạm vào điều cấm của Đảng thì
đã phạm vào “lỗi ngụy biện” (Một nửa bánh mỳ vẫn là bánh mỳ nhưng một nửa
sự thật có khi là dối trá).
Về nhóm lợi ích, tôi tâm đắc với ý kiến của Nguyễn Tiến Trung “Cả ĐCS VN đang là nhóm lợi ích lớn nhất, trong
một nhóm lớn có nhiều nhóm nhỏ“.
Các nhóm nhỏ ấy có quyền lợi và cơ cấu khác nhau, đấu đá nhau nhưng lại liên
kết với nhau để cùng bảo vệ chế độ và ý thức hệ (Điều này thấy rõ khi có người
đụng đến ý thức hệ thì các nhóm đều cùng thống nhất biện pháp đàn áp).
Ông Hoàng cho rằng: “ Ở nước ta, trong lãnh đạo, người đầu tiên
công khai hóa và nêu lên sự cần thiết phải đấu tranh với lợi ích nhóm là TBT Nguyễn
Phú Trọng”. Theo chỗ tôi biết thì trước đó, trong quyển sách “Mao Trạch Đông nghìn năm công tội”
tác giả đã đưa ra hình ảnh, dưới sự toàn trị của ĐCS có sự liên kết chặt chẽ
giữa 2 thế lực có quyền và có tiền để làm giàu cá nhân trên cơ sở tài nguyên
của đất nước và thành quả lao động của nhân dân. Trước nữa, trong quyển “Giai
cấp mới”, Milovan Djilas cũng chỉ ra sự đặc quyền đặc lợi của các
nhóm cộng sản.
Sự đấu đá giữa các nhóm lợi ích trong ĐCS VN diễn ra khi công
khai, khi ngấm ngầm và hiện nay đang tập trung vào vấn đề nhân sự Đại hội 12. Tôi
nhất trí với ông Nguyễn Tiến Trung là bài viết của ông Vũ Ngọc Hoàng ẩn
chứa mục đích phục vụ cho cuộc đấu đá này.
Ông Trung băn khoăn, liệu có phải
ông Hoàng đang trong một nhóm lợi ích ở vào thế yếu nên quyết tung ra chiêu võ
mạnh, (nhưng lại để hở sườn). Hoặc giả ông Hoàng muốn thể hiện người
chính nhân quân tử, yêu nước thương dân, không chịu xu thời che giấu ung nhọt
thối nát. Tôi không quen biết ông Hoàng nên không dám nhận định gì về ông,
nhưng nếu căn cứ vào ý tứ bài viết thì có phần nghiêng về suy đoán là ông cũng
đang ở trong một nhóm kiên trì đường lối xây dựng XHCN.
Đảng CSVN chuẩn bị ĐH 12, đặt ra những nhiệm vụ trọng đại để xây
dựng chế độ, nhưng theo Nguyễn Tiến Trung thì đó là những bài toán không có lời
giải vì đề bài sai. Riêng
chuyện này tôi nghĩ hơi khác, Thông thường người ta hiểu đề bài như là luận đề.
Trong cấu trúc được ĐCS VN đưa ra thì luận đề không sai mà sai cơ bản ở luận cứ
và luận chứng, cũng có nghĩa bản chất bài toán là sai.
Bài của ông Vũ Ngọc Hoàng được đăng công khai, rộng rãi trên nhiều
nguồn. Tôi đề nghị các cơ quan và cá nhân có trách nhiệm không ngăn cản việc
đăng bài của ông Nguyễn Tiến Trung lên các báo công khai để mọi người và đặc
biệt là các đại biểu dự đại hội 12 tham khảo.
N.Đ.C.
Tác giả gửi BVN
__._,_.___
Thời cơ ly khai với “nhóm lợi
ích”
Thạc sỹ Nguyễn Tiến TrungGửi cho BBC từ Sài Gòn
·
13 tháng 6 2015
Ông Vũ Ngọc Hoàng, Phó
trưởng ban Tuyên giáo Trung ương Đảng Việt Nam vừa lên tiếng về 'sự thâu tóm
quyền lực và bóc lột', cũng như 'các nhóm lợi ích' trong xã hội VN.
Mới đây, ông Vũ
Ngọc Hoàng, Ủy viên Trung ương đảng cộng sản Việt Nam, Phó Trưởng ban Thường
trực Ban Tuyên giáo Trung ương đã đăng một bài viết rất đáng chú ý trên tạp chí
Cộng sản bàn về “lợi ích nhóm”, sự thâu tóm quyền lực và sự bóc lột.
Khác với những
bài viết ngợi ca chế độ đã quá nhàm chán, ông Hoàng có vẻ tỏ ra đã “nhìn thẳng
vào sự thật” khi công nhận “lợi ích nhóm đang diễn ra ở hầu hết, nếu không muốn
nói là tất cả mọi lĩnh vực đời sống xã hội”, và “tình hình xấu đã lan rộng, khá
phổ biến và khá ngang nhiên, nghiêm trọng đến mức báo động.”
Để rồi như một
nụ cười mỉm vào những người đang tuyên truyền cho sự lãnh đạo “sáng suốt, tài
tình” của giới lãnh đạo đảng cộng sản, ông Hoàng cho biết:
“Nước ta sau
mấy chục năm công nghiệp hóa, đến nay năng suất lao động xã hội vẫn thấp (vào
loại thấp nhất khu vực Đông Á), hiệu quả đầu tư kém, nợ nần nhiều mà chưa rõ
trả bằng cách nào, khi mà hiệu quả đầu tư (sử dụng nguồn vay ấy) còn kém; thu
nhập thấp, sản phẩm công nghiệp xuất khẩu hầu như không có, các chương trình
nội địa hóa không thành công, chủ yếu là làm thuê và cho thuê mặt bằng, nền
kinh tế Việt Nam đang rơi vào “bẫy thu nhập trung bình thấp”. Nhìn lại nguyên
nhân các nước bị “bẫy thu nhập trung bình” và nhìn lại tình hình nền kinh tế
của ta thì thật đáng lo ngại.”
Ông Hoàng cũng
đã không khỏi lo lắng khi “chủ nghĩa tư bản thân hữu” đang hoành hành ở Việt
Nam. Bộ máy nhà nước đang trở thành công cụ cho một nhóm người, thực hiện độc
quyền kinh tế kết hợp độc quyền chính trị.
Từ đó, nhà nước
trở thành “bộ máy cai trị, tham nhũng và bóc lột nhân dân”, “dân tộc sẽ bị bóc
lột, bị tước đoạt quyền lực và tài sản của cải, chế độ xã hội sẽ là một chế độ
không có dân chủ và tự do, không có bình đẳng”, “dẫn đến nguy cơ mất độc lập,
thậm chí là mất nước”.
Thực vậy, nhìn
vào việc Trung ương đảng cộng sản, dưới sự khống chế, chi phối của “nhóm lợi
ích” nào đó, đã không dám phản đối Trung Quốc, không dám công bố nội dung của
Hội nghị Thành Đô 1990 là rõ, dù báo chí Trung Quốc, theo một số nguồn cần kiểm
chứng thêm, đã tiết lộ rằng tại Thành Đô năm 1990, lãnh đạo đảng cộng sản Việt
Nam 'đã đồng ý' là đến năm 2020 Việt Nam sẽ trở thành 'một khu tự trị' của
Trung Quốc.
Không có giải pháp
Ông Vũ Ngọc Hoàng, theo tôi,
rất có thể ông đang ở trong “nhóm lợi ích” yếu thế hơn và sắp phải “ra rìa” nên
ông đã phải có hành động bứt phá để chống lại “nhóm lợi ích” ghê gớm đang thâu
tóm quyền lực kia Th.S Nguyễn Tiến Trung
Trước thảm
trạng của đất nước, dù đã có “ánh sáng của chủ nghĩa Mác và tư tưởng Hồ Chí
Minh” soi đường dẫn lối, các lãnh đạo đảng cộng sản đã tỏ rõ sự bất lực khi
tuyên bố treo thưởng một tỷ đồng cho ai hiến kế đổi mới chính trị, và hai tỷ
đồng cho ai hiến kế đổi mới kinh tế.
Thế nhưng, về
chính trị, làm sao chế độ độc đảng, độc tài, độc quyền có thể đảm bảo công bằng
xã hội? Làm cách nào mọi công dân đều bình đẳng trước pháp luật nhưng chỉ có
một nhóm nhỏ công dân vốn chính là giới lãnh đạo cộng sản được độc quyền nhà
nước?
Về kinh tế, làm
sao mọi thành phần kinh tế đều cạnh tranh bình đẳng trong khi vẫn phải đảm bảo
kinh tế quốc doanh là chủ đạo?
Với một đề bài
sai thì không thể có lời giải, không có gì ngạc nhiên khi các vị “giáo sư, tiến
sỹ” đáng kính của Hội đồng lý luận trung ương đã phải “bó tay chấm côm” và mời
người dân hiến kế.
Cần minh định
rằng với người dân bình thường, cả đảng cộng sản Việt Nam đang là nhóm lợi ích
lớn nhất, vì họ có quyền lợi và quyền lực từ việc độc quyền nhà nước, đứng trên
pháp luật.
Thế nhưng,
trong một nhóm lợi ích lớn thì cũng có nhiều nhóm lợi ích khác nhỏ hơn giành
giật miếng bánh lợi ích với nhau, đơn giản vì chức tước, quyền lợi cũng chỉ có
giới hạn, trong khi lòng tham của con người là vô hạn.
Với cá nhân ông
Vũ Ngọc Hoàng, theo tôi, rất có thể ông đang ở trong “nhóm lợi ích” yếu thế hơn
và sắp phải “ra rìa” nên ông đã phải có hành động bứt phá để chống lại “nhóm
lợi ích” ghê gớm đang thâu tóm quyền lực kia.
Bài viết của
ông cho thấy sự đấu tranh quyền lực dữ dội trong nội bộ đảng cộng sản trước đại
hội 12, và có một nhóm đang dần thắng thế.
Nhưng cũng có
thể ông là một người thực sự vì nước vì dân, trước khi kết thúc nhiệm kỳ cũng
muốn nói thẳng nói thật để dân hiểu rằng ông không ở cùng phe với “nhóm lợi
ích” đó.
Nhưng… vẫn có lời giải
Tham
nhũng chức vụ hiện đang được Đảng Cộng sản Việt Nam xác định là một nguy cơ đối
với sự tồn vong của Đảng này.
Thật ra, ông Vũ
Ngọc Hoàng đã chỉ ra rất đúng và trúng lời giải cho tình trạng quốc gia hiện
tại, ông cho rằng cần phải có:
“cơ chế kiểm
soát quyền lực (bằng quyền lực nhà nước, quyền lực của nhân dân và công luận);
"cơ chế
thực thi dân chủ rộng rãi, minh bạch thông tin và quy định rõ trách nhiệm giải
trình, điều trần;
"tạo hành
lang pháp lý chặt chẽ cho báo chí vào cuộc, cho nhân dân thực hiện quyền tham
chính;
"đổi mới
căn bản công tác cán bộ, thực hiện tranh cử trước nhân dân đối với các chức
danh bầu cử và thi tuyển công khai đối với các chức vụ quản lý;
"đồng thời
thực hiện cơ chế giám sát hoạt động, kết quả công việc, thi hành việc bãi miễn
và thay đổi vị trí công tác của cán bộ khi xét thấy không có lợi cho cuộc đấu
tranh chống “lợi ích nhóm”.”
Tóm lại, những
người trong đảng cộng sản đã biết rõ lời giải là phải thực sự dân chủ hóa để
dân bầu ra lãnh đạo, có cơ chế tam quyền phân lập để kiểm soát và cân bằng
quyền lực, báo chí phải được tự do…
Thế nhưng, khẩu
hiệu xây dựng xã hội “dân chủ, công bằng, văn minh” đã được hô hào hàng chục
năm nay nhưng giới lãnh đạo đảng cộng sản vẫn chưa thực hiện.
“Nhóm lợi ích”
đang khống chế cả cái đảng cộng sản ghê gớm đến vậy ư?
Hãy chủ động thoát ra
Trước hiểm họa
cả dân tộc bị bóc lột, mất nước, những đảng viên cộng sản chân chính, yêu nước
cần chủ động cùng nhau ly khai với “nhóm lợi ích” đang thao túng cả xã hội kia.
Nếu không, họ sẽ bị nhân dân đánh đồng họ cũng tham tàn như “nhóm lợi ích” đó
và họ sẽ có ngày bị dân phán xét.
Để dân có thể tham chính như
ông Vũ Ngọc Hoàng đề xuất thì không có cách nào khác là phải thành lập các
chính đảng, vì không ai có thể ra ứng cử vào các chức vụ nhà nước nếu không có
sự hỗ trợ của đảng mình trong các chiến dịch vận động tranh cử Th. S Nguyễn
Tiến Trung
Những đảng viên
cộng sản nào còn tin tưởng vào chủ tịch Hồ Chí Minh, thật sự muốn đại diện cho
công nhân, nông dân và người lao động thì cứ tách ra, lấy lại tên đảng Lao
Động.
Những đảng viên
cộng sản nào vẫn trung thành với chủ nghĩa xã hội thì hãy tách ra tái lập đảng
Xã Hội.
Còn những đảng
viên cộng sản nào có tư tưởng khác thì hãy cứ cùng nhau đứng ra lập đảng phù
hợp với tư tưởng, chủ trương của mình.
Cần lưu ý rằng
việc đa đảng ở Việt Nam đã có tiền lệ, đảng Dân Chủ, đảng Xã Hội đã cùng tồn
tại với đảng cộng sản đến tận năm 1990. Sau này, Giáo sư Hoàng Minh Chính đã
phục hoạt lại đảng Dân Chủ vào năm 2006.
Đến giờ này
đảng Dân Chủ vẫn đang sinh hoạt công khai trong nước với cựu trung tá quân đội,
Trần Anh Kim, làm phó Tổng thư ký.
Ngoài ra, trong
bộ luật hình sự của đảng cộng sản không hề có điều luật nào cấm người dân thành
lập đảng phái để thực hiện quyền làm chủ đất nước, tham gia chính trị.
Và theo điều 16
hiến pháp của đảng cộng sản, “mọi người đều bình đẳng trước pháp luật” nên
những người công dân cộng sản có quyền lập đảng, sinh hoạt chính trị thì những
công dân khác cũng có quyền này.
Để dân có thể
tham chính như ông Vũ Ngọc Hoàng đề xuất thì không có cách nào khác là phải
thành lập các chính đảng, vì không ai có thể ra ứng cử vào các chức vụ nhà nước
nếu không có sự hỗ trợ của đảng mình trong các chiến dịch vận động tranh cử.
Nhớ bạn trong tù
Những người đã
và đang là những tù nhân chính trị, tù nhân lương tâm, tù nhân tôn giáo thật ra
cũng chỉ viết đến như ông Vũ Ngọc Hoàng mà thôi. Tuy nhiên, bài của ông Hoàng
được đăng trên tạp chí Cộng sản. Còn bài viết của những người kia thì chỉ có
các trang tin “lề trái” đăng tải, và họ bị sách nhiễu, đàn áp, bắt bớ một cách
tàn bạo.
Giải pháp cho Việt Nam chỉ
có thể là 'dân chủ' theo các nhà vận động nhân quyền và dân chủ hóa ở Việt Nam.
Và cũng qua bài
viết của ông Hoàng, rõ ràng rằng chính cơ chế độc đảng tạo điều kiện thuận lợi cho
các “nhóm lợi ích” sinh sôi phát triển mới là thủ phạm “lật đổ chính quyền nhân
dân”, “phá hoại khối đại đoàn kết toàn dân tộc”, gây mất ổn định chính trị,
phản bội tổ quốc, phản bội lại bao hy sinh xương máu của ông cha.
Thủ phạm hoàn
toàn không phải là những người vận động dân chủ ôn hòa như báo chí nhà nước
tuyên truyền bấy lâu nay.
Viết đến đây,
tôi nhớ đến các bạn trí thức của tôi là anh Trần Huỳnh Duy Thức, chị Tạ Phong
Tần, anh Phùng Lâm vẫn đang chịu cảnh đọa đày của ngục tù bất công.
Nhưng hôm nay tôi
nhớ nhiều nhất đến luật sư Lê Quốc Quân, giám đốc của công ty Giải Pháp Việt
Nam, đang phải chịu một bản án mà trong đó người ta cáo buộc anh phạm tội “trốn
thuế”.
Một vụ án và
bản án mà chính những người tuyên án cho anh đã bị thế giới văn minh lên án.
Anh Quân đã nói
với tôi một câu mà tôi còn nhớ mãi:
"Giải pháp
cho Việt Nam chỉ có thể là dân chủ”.
Ngày 27/6/2015
này, anh Lê Quốc Quân sẽ mãn hạn tù và lấy lại tự do.
Và tôi cũng hi
vọng rằng đất nước Việt Nam này sẽ không còn ai phải mang “danh hiệu” tù nhân
chính trị, tù nhân lương tâm, hay tù nhân tôn giáo nữa.
Bài viết thể hiện văn phong và
quan điểm riêng của tác giả, một nhà vận động cho nhân quyền và dân chủ hóa ở
Việt Nam, cựu tù nhân lương tâm, người đang chịu quản chế tại gia ở Sài Gòn.
__._,_.___
No comments:
Post a Comment