Chiến dịch ‘Tôi và sứ quán’
Trang Facebook Tôi và
Sứ quán
Tin liên hệ
- Con
đường Việt Nam đầy chông gai
- VN:
Không nên liên kết lệnh cấm vũ khí sát thương với vấn đề nhân quyền
- ‘Hãy
trả tự do cho tù nhân lương tâm Trần Huỳnh Duy Thức’
- ‘Tổng
thư ký LHQ phải thúc đẩy nhân quyền Việt Nam’
- Mỹ:
Muốn vào TPP, Việt Nam phải cải thiện nhân quyền trước
13.06.2015
Một nhóm bạn trẻ ở Châu Âu tự đứng ra vận động chữ ký để kiến nghị
Việt Nam chấm dứt những tiêu cực tai tiếng lâu nay trong hoạt động của các cơ
quan ngoại giao ở nước ngoài từ lạm thu đến thái độ phục vụ thiếu lễ độ và hách
dịch.
Cô Nguyễn thị Ngọc Anh, thành viên
admin của nhóm Facebook ‘Tôi và sứ quán’
Ngoài kiến nghị thư dự kiến gửi lên Thủ tướng, Ngoại trưởng, và
các ban ngành liên quan, nhóm còn lập ra trang mạng ‘Tôi và Sứ quán’ để cung cấp
cho kiều bào những thông tin về xuất nhập cảnh và các dịch vụ lãnh sự của Việt
Nam ở nước ngoài cũng như tạo không gian cho người Việt khắp nơi chia sẻ kinh
nghiệm khi làm việc với các văn phòng sứ quán, lãnh sự quán đại diện Việt Nam
tại hải ngoại.
Tạp chí Thanh Niên VOA hôm nay có cuộc trao đổi với chị Nguyễn Thị
Ngọc Anh, công chức tại Pháp, là một trong số 4 thành viên admin của nhóm
Facebook ‘Tôi và sứ quán’ để tìm hiểu thêm về hoạt động vì cộng đồng của những
người trẻ hướng về đất nước, mong muốn góp phần thúc đẩy những cải thiện cho một
bộ mặt Việt Nam văn minh và tiến bộ.
Bấm vào nghe toàn bộ
cuộc phỏng vấn
- Danh mục
- Tải
Chị Ngọc Anh: Lúc đầu, các admin của nhóm chỉ muốn
lập group này để phổ biến các thông tin về thủ tục lãnh sự và biểu phí, chia sẻ
với nhau để tự bảo vệ mình. Chúng tôi tìm kiếm các điều luật post lên để bà con
tham khảo. Vì toàn là người thực, việc thực nên đã thu hút được rất nhiều thành
viên, hiện giờ đã lên đến 5 ngàn người. Mỗi ngày có đến 20 bài post, mỗi bài
đều có rất nhiều bình luận từ các thành viên. Chúng tôi nhận thấy rằng vấn đề
này không phải chỉ ở một hay hai nước mà các thành viên của chúng tôi đến từ 40
nước khác nhau.
Trà Mi:
Các vấn đề cụ thể mà mọi người chia sẻ, bình luận, và phản ánh trên trang ‘Tôi
và Sứ quán’?
Chị Ngọc Anh: Đầu tiên là vấn đề lạm thu ở các phòng
lãnh sự, các đại sứ quán của Việt Nam tại các nước. Người nộp tiền không được
phát hóa đơn, sự chậm trễ giải quyết. Bức xúc không chỉ về vấn đề bị lạm thu
mất tiền mà là bị đối xử không đẹp mắt. Đó là sự bức xúc rất lớn, đẩy chúng tôi
đến trước một câu hỏi ‘Làm thế nào để thay đổi các tiêu cực đó?’ Đó là lý do
chúng tôi quyết định lập nên bản Kiến nghị.
Trà Mii:
Các cơ sở để kết luận có tình trạng lạm thu?
Chị Ngọc Anh: Chúng tôi đối chiếu với biểu phí của
Bộ Ngoại giao do Bộ Tài chính quyết định. Chúng tôi thấy những gì mình đã trả
cho một cuốn hộ chiếu, chẳng hạn, tăng lên gấp 2, 3 lần giá quy định. Nhiều khi
các phòng lãnh sự yêu cầu phải trả tiền mặt. Họ lại không đưa hóa đơn hoặc
không để biểu phí một cách minh bạch. Cá nhân tôi, khi gọi lên đại sứ quán được
rao một giá để làm miễn thị thực, chồng tôi lại được rao một giá khác, trong
khi tôi biết Bộ Tài chính chỉ có một giá cho miễn thị thực.
Trà Mi:
Mọi người nên tìm tới đâu để đối chiếu với giá quy định?
Những người sống ở nước ngoài do gia đình hay do việc làm, họ đều
hướng về quê hương và đều mong muốn những điều tốt đẹp cho quê hương mình. Vì
vậy mà chúng tôi lên tiếng, vì giám sát việc quản lý của nhà nước được pháp
luật tung hô trước nay rằng ‘dân biết, dân làm, dân bàn, dân kiểm tra.’
Ngọc Anh
Chị Ngọc Anh: Trang web
cổng thông tin điện tử của Cục Lãnh sự có các cửa sổ, trong đó có cửa sổ ‘Biểu
phí lãnh sự.’
Trà Mi:
Biết giá nhà nước quy định nhưng khi liên lạc với sứ quán được rao một giá
khác, chị có nêu thắc mắc không và được trả lời ra sao?
Chị Ngọc Anh: Câu trả lời là ‘Đây là giá của đại sứ
quán, giá kia không đúng nữa, giá này của đại sứ quán vì phải tính thêm tiền
điện nước, giấy mực.’ Trong khi đó, quy định của Bộ Tài chính nói biểu phí đó
70% được trích nộp ngân quỹ tạm giữ và 30% là phí phục vụ rồi. Gíá một dịch vụ
tại tất cả các nơi đều không giống nhau. Đây là điều rất ngạc nhiên, một cách
làm rất tùy tiện. Ở mỗi phòng lãnh sự, họ tự làm giá.
Trà Mi:
Chị có thể nêu một vài ví dụ liên quan đến phản ánh về thái độ phục vụ của các
nhân viên lãnh sự?
Chị Ngọc Anh: Thái độ của các nhân viên đại sứ quán
không nhiệt tình. Khi dân có thắc mắc thì họ trả lời kiểu ‘Gíá vậy đấy, đồng ý
thì làm, không thì ra ngoài làm dịch vụ.’ Không thể hiểu tại sao khi đi làm
giấy tờ chúng tôi luôn ở trong vị thế phải đi xin.
Trà Mi:
Thực trạng này bị chỉ trích, phàn nàn rất nhiều nhưng chưa thấy chuyển biến nào
đáng kể. Theo chị, nguyên do vì sao?
Chị Ngọc Anh: Người ta từ vị trí làm việc của mình,
qua các sơ hở trong quản lý, có thể kiếm thêm tiền trên lưng của người dùng
dịch vụ. Không có hệ thống giám sát, người dân cũng không có cửa để gõ xin được
trả lời. Đó là điều rất đáng tiếc.
Trên
Cục Lãnh sự có địa chỉ email để phản ánh và gần đây họ có lập đường dây nóng
của Bộ Ngoại giao dành cho công dân ở nước ngoài. Nhưng thật sự tới nay câu trả
lời cũng chỉ là ‘Cảm ơn anh/chị đã gửi mail. Chúng tôi sẽ gửi tới người thẩm
quyền để giải quyết.’
Trà Mi:
Làm sao có thể giải quyết được thực trạng này là mục đích của trang ‘Tôi và Sứ
quán’ cùng kiến nghị kèm theo. Tuy nhiên, các kiến nghị trước nay cũng có
nhiều, nhưng con đường đi tới sự thay đổi vẫn còn khá xa. Làm sao để thúc đẩy
cho chặng đường đó ngắn lại?
Chị Ngọc Anh: Đây là một trong những cách thức mà
chúng tôi có thể làm một cách ôn hòa. Mọi người biết được giá biểu, biết luật
thì phải dám lên tiếng để phản đối khi bị lạm thu. Thứ hai, có thể nhờ các
nguồn công luận ở các nước sở tại. Ví dụ ở Pháp mỗi năm có khoảng 20 ngàn khách
về Việt Nam, cũng bị lạm thu, họ có thể lên tiếng và cũng có thể gây sức ép với
phòng lãnh sự Việt Nam.
Trà Mi:
Đó là những gì người sử dụng dịch vụ có thể làm. Còn phía cung cấp dịch vụ, bản
kiến nghị nêu lên những yêu cầu gì đối với họ?
Chị Ngọc Anh: Chúng tôi đề nghị họ niêm yết bản giá
trong phòng lãnh sự và trên trang mạng của các sứ quán. Yêu cầu họ phải
minh bạch áp dụng biểu phí do nhà nước quy định, phải có hóa đơn đúng quy định
chứ không phải hóa đơn do các phòng lãnh sự hay sứ quán tự làm. Chúng tôi mong
muốn họ áp dụng kiểu chi trả lệ phí qua ngân hàng. Chi trả tiền mặt cũng gây
khó khăn cho việc giám sát chi thu ngân quỹ của Bộ Ngoại giao. Chúng tôi cũng
kêu gọi hoàn trả lại những khoản lạm thu đối với các trường hợp còn giữ chứng
từ. Thứ nữa là yêu cầu các nhân viên ở phòng lãnh sự phải thực thi đúng quy tắc
ứng xử của nhân viên Bộ Ngoại giao vì họ chính là bộ mặt của nước Việt Nam ở
nước ngoài.
Trà
Mi: Cần có những yếu tố
cần và đủ thế nào để các nguyện vọng đó được đáp ứng đầy đủ và chính đáng?
Chị
Ngọc Anh:
Phải có kênh giám sát độc lập để khi dân bị lạm thu thì có nơi giải quyết bức
xúc cho họ. Trên Cục Lãnh sự có địa chỉ email để phản ánh và gần đây họ có lập
đường dây nóng của Bộ Ngoại giao dành cho công dân ở nước ngoài. Nhưng thật sự tới
nay câu trả lời cũng chỉ là ‘Cảm ơn anh/chị đã gửi mail. Chúng tôi sẽ gửi tới người
thẩm quyền để giải quyết.’ Mọi chuyện chỉ dừng lại ở đó, chưa có câu trả lời
nào cụ thể cả.
Trà Mi:
Vì sao những yêu cầu nêu lên trong kiến nghị này cần phải được phản hồi?
Chị Ngọc Anh: Phải được phản hồi vì đây là bức xúc có thực của công
dân Việt Nam ở các nơi trên thế giới. Tất cả những gì chúng tôi kiến nghị là
những điều đã được nhà nước Việt Nam ban hành trong các điều luật, cho nên phải
được thực hiện bởi vì bộ mặt của Bộ Ngoại giao Việt Nam, của đất nước Việt Nam
đang bị đe dọa rất xấu. Nó làm tổn thương không chỉ hàng triệu người Việt Nam ở
nước ngoài mà làm tổn thương cả bộ mặt của Bộ Ngoại giao Việt Nam. Vì vậy, nhất
thiết phải được giải quyết.
Nếu không sẽ làm mất lòng tin của những người Việt đang
sống xa Tổ quốc càng xa đất nước mình hơn. Những người sống ở nước ngoài do gia
đình hay do việc làm, họ đều hướng về quê hương và đều mong muốn những điều tốt
đẹp cho quê hương mình. Vì vậy mà chúng tôi lên tiếng, vì giám sát việc quản lý
của nhà nước được pháp luật tung hô trước nay rằng ‘dân biết, dân làm, dân bàn,
dân kiểm tra.’ Điều này có thể ảnh hưởng rất lớn sau này.
Nếu bố mẹ các thế hệ
thứ 2, thứ 3 này mà mất lòng tin, không còn yêu thương Việt Nam nữa vì nhà nước
Việt Nam không có những chính sách để đáp ứng thì tình thương yêu đó liệu có
được truyền cho các con, cháu sau này hay không. Đó là cái không đẹp sau này mà
Việt Nam có thể hứng chịu.
Kiến nghị thư của nhóm ‘Tôi và sứ quán’ viết bằng 3 ngôn ngữ Anh, Pháp,
Việt đang tiếp tục thu thập chữ ký trên mạng xã hội trước khi gửi tới giới lãnh
đạo Việt Nam.
Người Việt và người nước ngoài có thể tìm đọc và ký tên ủng hộ
kiến nghị từ trang Facebook ‘Tôi và sứ quán’ hoặc qua Danh sách Kiến nghị về
hoạt động của các cơ quan đại diện Việt Nam ở nước ngoài.
__._,_.___
No comments:
Post a Comment